Chợt, tiếng mèo kêu vang lên. Một hình dáng màu đen không biết từ lúc nào chui ra.
"Ai ya.....Là Meo Meo a......Ưm, đừng qua đây, ngứa quá......" Trong giọng nữ nũng nịu, người đàn ông vốn sắp tới cửa liền đen mặt, lập tức lại trở về, gia nhập vào kích tình giữa ba người.
"Tiểu yêu tinh....." Rất nhanh, tiếng ái muội dây dưa lần nữa vang lên.
Sau cửa trước.
Vân Khuynh cuộn tròn ở dưới tủ giày, toàn thân đều bị mồ hôi lạnh thấm ướt.
Nguy hiểm quá......
Cô miệng lại, lặng lẽ thở dài một hơi, nhẹ nhàng từng bước đứng lên, động tác nhẹ đến cực hạn.
Khi đưa tay đặt ở chốt cửa, ánh mắt cô thoáng nhìn, lại thấy các nam nữ lăn thành một đoàn, lại tựa hồ đang đến gần bên này!
Trời!
Vân Khuynh cắn răng một cái, tay tăng nhanh tốc độ.
"Két ----"
Khi cánh cửa trổ hoa khép lại, cô nhịn không được nữa, bước nhanh, bước nhanh về phía trước
Thậm chí, lảo đảo chạy chậm.
Thật ra, nếu như có thể, Vân Khuynh sợ rằng sẽ điên cuồng chạy!
Nhưng, đối với thân thể tả tơi này của nguyên chủ, chạy chậm, đã là mức độ lớn rồi.
Không có hệ thống nhắc nhở!
Trên đường đi, Vân Khuynh không dám quay đầu, cũng không có lưu ý phong cảnh mới lạ bên cạnh, chỉ có thể nhanh chóng di chuyển bước chân.
Trong thế giới này, tuy có pháp luật, nhưng ở trong ký ức của nguyên chủ, đối với nhóm người ""vận khi chi nữ"" kia hoành hành nghịch thiên mà nói, giam cầm, dùng bạo lực với môt cô gái yếu như cô, căn bản không cần tốn nhiều sức!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-mau-xuyen-ke-cong-luoc-nam-than-phan-dien/117207/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.