Tám tháng sau cưới, Vũ Nhạc cuối cùng cũng sinh ra một bé gái kháu khỉnh, Nĩ Nĩ bên ngoài phòng sinh cảm tạ trời đất. Nhớ tới những ngày tháng cô mang thai, thật là thảm không nỡ nhìn. Bề ngoài Nĩ Nĩ chuyển hết tài sản cho cô nhưng lại không cho cô đụng tay đụng chân vì sợ cô lao lực, cô thật muốn đập hắn một trận. Nhưng cứ mỗi lần đập xong hắn lại bám cô như đỉa, Nĩ Nĩ nói rằng.
- "Bà xã, nếu đập anh hết tức rồi thì chú ý bảo bảo, con gái của anh không nên nóng giận đâu!"
Chính vì vậy sau này cô không thèm đánh Nĩ Nĩ nữa mà trực tiếp đá hắn ra khỏi nhà. Ba mẹ chồng cũng tới chịu thua với người con này, cũng không chịu mở cửa cho Nĩ Nĩ vào ngủ. Hắn đành ngồi phục trước cửa nhà cầu xin chút lo lắng của lão bà, bởi lẽ ngoài nhà của hắn và nhà của lão bà ra hắn đi nơi khác sẽ bị khó ngủ. Như vậy hôm sau sẽ không chăm sóc tốt cho cô, hơn nữa hắn cũng biết cô miệng cứng lòng mềm. Quả nhiên sáng hôm sau hắn cũng được vào nhà rồi, vì món ăn hắn nấu rất được khẩu vị của cô. Tối không mở, kiểu gì buổi sáng cô cũng mở cửa cho hắn vào. Hơn nữa...vì lo nếu để đồ ăn dư trong tủ lạnh sáng hắn sẽ không được vào nên hôm nào hắn cũng nấu thức ăn đủ trong duy nhất một bữa mà thôi!
Một tổng tài khiến người ta kính trọng không ngờ tới cũng có ngày đi tới bước này, chỉ là nếu cô vui thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-mau-mau-hien-than/1601627/chuong-300.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.