Tiểu Minh không thèm nhìn tới người chủ nhân bủn xỉn trước mặt nhận lấy cành đào thở dài.
-"Đa tạ người!"
Hắn tức giận xoay lưng vào trong, nàng cũng chỉ nhún vai. Tên tiểu Minh này trong đầu nghĩ cái gì không biết, mang quà về cho hắn còn thái độ cái chi! Nàng bĩu môi vừa bước vào cửa liền cảm nhận có người đi tới đằng sau.
-"Ngươi không buông tha cho ta được hay sao?"
Nàng xoay người lại nhìn nam nhân trước mắt xoa đầu.
-"Ngươi...có thể theo kịp ta, quả thực khiến ta vô cùng kinh hỉ đấy!"
-"Ta sẽ dùng những ngày tháng ở nơi đây bù đắp lỗi lầm trước kia!"
-"Ta không cần ngươi ở đây giả mèo khóc chuột! Nếu ngươi thực sự thấy có lỗi đã không ngăn chặn ta đem hai kẻ kia ném vào địa ngục rồi!"
-"Ta cũng không thể thấy chết không cứu!"
-"Còn ta lại không phải người! Ta chỉ là một kẻ có đủ hỉ nộ ái ố! Ta biết rằng có vay có trả, ta biết rằng nợ máu trả máu!"
-"Oán oán ân ân đã ngàn năm không dứt, nàng không mệt mỏi sao?"
Nàng nghe vậy liền buồn cười thay cho bản thân trước kia có mắt như mù lại đi yêu hắn. Yêu tới điên cuồng, yêu tới quên đi chính mình.
-"Ngươi còn đứng đó diễn gì đây? Diễn một vai người tốt tới khuyên bảo kẻ xấu xa như ta sao? Có nực cười không? Khi mà kẻ ác thực sự lại đội lốt một vị thần được bao kẻ tôn sùng? Độc Cô Tư Thần ta hỏi ngươi...máu trên tay ngươi còn ít sao?"
Nàng xoay người đóng cửa lại, nàng không tạo kết giới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-mau-mau-hien-than/1601591/chuong-266.html