Sau thêm một khoảng thời gian Minh Thành rốt cuộc cũng trở lại, việc cô bặm môi ra máu không chỉ thu hút đám ma nữ kia mà còn thành công khiến Nĩ Nĩ cảm nhận ra nơi cô đang ở. Có lẽ vì hai người có khế ước lúc trước, nên lần này cô đổ máu liền khiến hắn có thể định vị cô. Hoặc có lẽ vì trái tim của thần ở gần đó, linh ứng của hắn càng mạnh hơn. Sự tồn tại của cô thu hút rất nhiều thứ không sạch sẽ...
Huân Khinh Dạ vội chạy ra ngoài đem theo motor rời đi nhanh chóng. Ba mẹ cô cũng chạy ra nhưng lại không thể đuổi kịp. Muốn leo lên xe ô tô đuổi theo Huân Khinh Dạ nhưng lại nhận ra hai bánh xe trước đều đã bị hỏng. Có lẽ do ai đó gây ra....
-"Em nên chuẩn bị rồi, tôi sẽ nhẹ nhàng đưa tiễn em!"
Minh Thành nhẹ nhàng hôn lên mắt cô đưa ống tiêm lên tiêm vào động mạch của cô. Cả người cô dần tê đi cùng lúc đó "Ầm" một tiếng khiến cho động tác của hắn khẽ dừng lại. Hai mắt Minh Thành tối đi, thật đáng ghét. Nơi này không không nên có người tới mới đúng!
-"Đợi tôi!"
Hắn cầm một con dao sau lưng, kẻ nào dám làm phiền hắn đều phải trả giá!
Cô thấy hắn đi liền thở phào, dùng ý niệm muốn gọi quỷ, bất quá lại chẳng thấy một hồn nào. Cô có chút ba chấm.
Mẹ nó! Lúc nãy không phải đã bàn xong cả rồi sao? Sao giờ còn như vậy? Cô có phải trước kia gây nhiều nghiệp quá nên giờ nghiệp phản rồi chăng? Chiêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-mau-mau-hien-than/1601568/chuong-243.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.