Kỷ Ái Quân chỉ cười hai tay ôm lấy lưng cô như muốn khảm cô vào trong xương cốt.
-"Theo ta đi! Ta hứa sẽ không phụ ngươi!"
Cô nhếch môi khẽ cười, không phụ sao? À! Người kia chỉ nói sẽ đi cùng cô tới đầu bạc giăng long, đi cùng nhau tới ngàn kiếp cũng không nói một câu "không phụ!" cô. Nhìn bầu trời xanh trước mắt cô lắc đầu thoát khỏi vòng tay hắn đứng dậy.
-"Mình ta một trời
Mình ta một lời!
Đời tựa sương khói
Lòng tựa mây!"
Cô phất cây quạt lấy trong không gian nhẹ nhàng cất bước rời đi. Cuối cùng tại đây cô vẫn như vậy. Một mình cũng tốt mà! Không ái, không thương, không đau, không hận! Chạm lên trái tim...cô không thấy nhịp đập của nó! Môi cô mỉm cười nhưng trái tim đã chẳng còn, là cảm xúc này tới từ đâu đây? Theo phản xạ học cách cười nói, theo thói quen học cách vờ có tình cảm nhưng bên trong lại trống rỗng như vậy.
Kỷ Ái Quân nhìn cô rời đi đem hai tay đưa lên rồi lại buông thõng xuống. Khóe mắt rơi ra giọt lệ nhưng lại chẳng dám lau đi, sẽ làm mùi hương của cô biến mất.
Bầu trời lần nữa về đêm! Cô sau khi lấy được kha khá tiền bây giờ liền đi kiếm thêm tại một casino xa hơn lúc trước. Vẫn như thường lệ cô thắng lớn. Nhìn những công ty lớn trên thị trường cô xoa cằm ngẫm nghĩ. Nếu bây giờ cô đem số vàng bạc đá quý cô cuỗm từ thế giới trước ra đổi tiền sẽ bị nghi ngờ, cô đành đổi tiền một cách từ từ vây.
Cô thong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-mau-mau-hien-than/1601522/chuong-197.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.