Cô trong ngày nghỉ dưỡng thương đều không có việc gì làm, Độc Nhược Khắc sau ngày hôm ấy cũng chẳng thấy đâu. Cũng ba ngày trôi qua cô như con cá chết nằm trên thớt. Không cam chịu cô liền bật dậy lần nữa đi tới nhân giới, cô mới không để bản thân chịu thiệt thòi đâu!
Cô xuống nhân giới nên đeo mặt nạ để che đi khuân mặt này, sau đó cô bắt đầu đi khắp nơi lấy bạc từ những tửu lâu, sòng bạc của mình. Không ngờ sau bao năm cô đã giàu tới mức chính cô cũng không tin nổi. Ôm ba rương ngân phiếu trăm ngàn lượng, ôm thêm ba xe vàng cùng ngọc quý cô tiến tới Lang Quốc.
Đứng trước cửa Hoàng cung cô một cước đánh bay đám gác cổng không cho cô vào.
Một đám binh lính chạy ra đem theo binh khí đầy đủ chĩa vào cô. Một tên đứng đầu chạy tới nhìn cô.
-"Kẻ nào to gan? Dám xông vào hoàng cung ngươi chán sống rồi?"
Cô huấn di tới cạnh tên đó dùng một tay bóp cổ hắn nhâng hắn lên.
-"Đừng có dùng cái miệng thối đó mà ăn nói thô lỗ với ta! Ngươi nhìn ta giống "kẻ nào" sao? Ngươi không được dạy đối với nữ nhân phải ôn nhã sao?"
Nói xong cô ném hắn về phía binh sĩ, theo hắn chục binh sĩ phía sau hắn cũng ngã nhào. Một đám cung thủ cũng chạy ra bắn tên về phía cô. Cô phất tay đám cung liền lơ lửng giữa không trung. Cô phất tay lần hai đám cung đó bay ngược lại chỗ bọn chúng giết sạch bọn chúng. Kêu hệ thống bật một trang phật siêu độ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-mau-mau-hien-than/1601506/chuong-181.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.