Độc Nhược Khắc phất tay cho tấm kính vào trong ống tay áo mặt khác quay qua nhìn đệ đệ mình rót tới một ly trà.
-"Đệ sao hôm nay lại có thời gian rảnh rỗi tới chỗ ta? Có chuyện gì cần nhờ?"
Độc Minh Lang nghe vậy có điểm cười ngả ngớn phất quạt.
-"Là huynh đệ ta tới thăm huynh thì nhất định có việc nhờ sao? Quân sư của huynh đâu rồi? Lại để cho huynh rót trà mời ta như vậy?"
Nghe vậy Độc Nhược Khắc nhíu mày trong lòng không hiểu sao lại có chút khó chịu.
-"Nàng ấy là quân sư, không phải tiên đồng!"
Độc Minh Lang hứng thú nhìn vị sư huynh của mình khẽ cười.
-"Huynh thật lạ đấy! Cả ngàn năm rồi lần đầu ta thấy huynh vì một tiểu tiên mà lên tiếng bênh vực!"
Độc Nhược Khắc vẫn vô cùng thân sĩ nhấp trà coi như không thấy hàm ý bên trong.
-"Ta chỉ nói sự thật!"
Độc Minh Lang chán ghét bĩu môi nhìn huynh đệ mình.
-"Đúng rồi! Vậy quân sư của huynh ở đâu? Ta muốn thỉnh giáo y vài việc! Nếu huynh không phiền có thể cho đệ mượn nàng?"
Nghe vậy bàn tay đang muốn rót thêm trà khẽ dừng lại. Độc Nhược Minh hạ lại tay xuống nhìn ra phía ngoài.
-"Nàng ấy đi công vụ dưới trần gian, chưa biết bao giờ sẽ về! Còn đệ! Nếu không có việc gì làm thì hãy quan tâm tới chính sự! Ở nhân gian giờ có nhiều vết nứt, hơn nữa chướng khí rất lớn. Yêu ma ngày càng hoành hành. Ta mong đệ có chuẩn bị hoặc xuống nhân gian lập thêm chút phúc đức! Công đức của đệ còn thấp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-mau-mau-hien-than/1601485/chuong-160.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.