Cô tặc lưỡi nhếch môi cười. Ngạo Tuyết bên dưới nhìn lên cô lên tiếng chấm dứt sự trầm mặc trên xe.
-"Thật không ngờ cô cũng mặn thật!"
-"Biết sao đây! Ôi cái mị lực chết tiệt này của tôi! Họ cứ chỉ định tôi cũng chẳng thể làm được gì! Dù sao bên đó cũng là zombie vương mà!"
-"Không ngờ ngay cả zombie vương cô cũng không tha. Đi năm năm rồi mà lúc cô về vẫn kéo nhiều kinh hỉ như vậy! Nghe đồn trước kia cô là người mạnh nhất căn cứ? Đã từng một thời là huyền thoại nhỉ?"
Cái kiểu xỉa xói này là sao đây? Cô làm gì khiến cô ta ngứa gan sao?
-"Đúng vậy! Tôi là người mạnh nhất căn cứ không sai! Đã là huyền thoại thì dù trước kia hay sau này cũng vẫn vậy. Huyền thoại sẽ mãi là huyền thoại. Nghe đồn bây giờ cô đang nối gót tôi thành huyền thoại? Tới sau hình như vẫn nên gọi tôi một tiếng tiền bối nhỉ? Hơn nữa dù là zombie vương thì bên đó cũng là vương đó. Cô hạ được người ta không? Nếu hạ được cô không ngại trong đám cưới tôi giúp tôi hạ hắn chứ?"
Cô mới không ngại đâu! Cô đã không đụng cô ta rồi còn dám khịa cô. F*ck cô đưa ngón cái lên.
-"Cô..."
Ngạo Tuyết muốn lên tiếng nhưng lại bị Hoắc Kình chặn lại.
-"Đủ rồi! Chúng ta có nhiều việc. Thay vì nói chuyện hãy nghỉ ngơi dưỡng sức đi! Đúng rồi A Thảo em đã nghĩ ra cách nào để tiêu diệt cái cây đó chưa?"
Hoắc Kình nhìn qua cô. Cô khẽ cười.
-"Em nghĩ nên cho Nĩ Nĩ khảo sát đất cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-mau-mau-hien-than/1601461/chuong-136.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.