Cô cùng Javel bước ra khỏi cánh cửa. Người canh gác cửa thấy cả bầu trời chuyển mây rồi sương mù giăng khắp lối. 15 phút sau trời tan mây, mù tan biến liền thấy cô cùng Javel đứng trước cửa. Người đó hai mắt trừng lên ngạc nhiên. Người đó 5 năm trước đã từng nhìn thấy cô vài lần.
-"Không thể nào....Mau mở cổng!"
Người đó hét lên. Mọi người có chút kinh ngạc.
"Có chuyện gì vậy?"
Mọi người đều chạy tới cửa nhìn. Cô cùng Javel bước vào. Người kia vội vã chạy đi báo cha cô và Phong Thần. Cô không tin vào mắt mình khi bước vào căn cứ. Nơi này...cô đi nhầm rồi sao? Nơi này quá lớn...công cụ mọi thứ đã tiên tiến hơn trước rất nhiều. Chỉ vài tháng thôi nơi này đã thay đổi lớn như vậy sao?
-"A Thảo!"
Cô nghe tiếng ba liền quay lại chạy tới ôm lấy ông.
-"Ba! Mấy tháng không gặp ba khỏe không?"
-"Mấy tháng?"
Ba cô vừa buông cô ra nghi hoặc nhìn cô thì Phong Thần đã lao vào siết chặt lấy cô.
-"Cuối cùng em cũng trở lại! Năm năm rồi!"
Phong Thần ôm lấy cô. Từ khi cô rời đi hắn vẫn luôn cho hệ thống theo dõi nhất cử nhất động của cô. Bất quá tự dưng lại bị mất tín hiệu trong vài tháng sau. Biết cô sẽ không rời đi khi chưa xong việc hắn trong từng ngày vẫn luôn lo lắng....
Cô kinh ngạc nhìn Phong Thần.
-"Anh nói...mấy năm cơ?"
-"Năm năm! Em không biết gì sao? Em sao vậy?"
*Hệ thống! Chuyện gì đã xảy ra trong năm năm này?*
Cô gọi hệ thống lên hỏi.
*Tôi không liên lạc được với cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-mau-mau-hien-than/1601459/chuong-134.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.