Quả thực nơi đó chỉ có tầm  năm con zombie đi lạc, với đám theo xe cô cũng chỉ tới hai chục con. Dị năng cấp hai này khiến cô nhanh hơn, mạnh hơn. Lần này cô sẽ kiểm nghiệm, dù sao cô cũng không có gì ngoài sức khỏe. 
Cô mở cửa lăn ra khỏi xe. Vừa lăn ra cô liền vung gậy đập chết hai con. Cô xoay người tập thể dục. 
-"Lên nào!" 
Ngủ đủ giấc làm cô hứng khởi hơn bao giờ hết, cô đập bọn chúng như đập rạ. Bọn chúng quây quanh cô thành vòng tròn nhưng cô luôn tìm cách phá được vòng vây. Cô nhảy lên đạp vào đầu chúng để thoát ra. Cái mặt đó của bọn chúng cô muốn đạp từ lâu rồi! 
Bỗng cô nhìn thấy một tên zombie khá đẹp trai, nhìn dấu hiệu trên người hắn chỉ e hắn là kẻ vượt trội có khả năng nâng cấp thành cấp cao. Cô mỉm cmỉm cười tha cho tên đó. Vì sao ư? Trong khi đám zombie kia lao tới cô coi cô như miếng mồi thì tên đó vẫn lặng lẽ rời đi. Giống như hắn biết không thể động tới cô vậy! 
Hoắc Kình vừa đỗ xe xong cầm đao nhảy ra liền thấy cô đã đánh được một nửa. Hoắc Kình như không tin nổi mắt mình lau đi lau lại rồi mới nhìn kỹ lại đã thấy cô cho thêm một con gục xuống. 
-"Mau vào xe!" 
Cô hét lên! Hoắc Kình lúc đó tỉnh táo nhảy vào tham chiến, sau khi diệt được kha khá cô lại thấy một đám nữa đi tới. 
-"Đi thôi!" 
Hoắc Kình và cô nhanh chóng vào xe. Cô vội vã rời đi. Trên đường đi Hoắc Kình 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-mau-mau-hien-than/1601442/chuong-117.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.