Cô cảm nhận được điều kỳ lạ từ trên người Tần Lãng nhìn lên hắn liền thấy hắn bình thường.
*Hệ thống! Ngươi nhận ra điều gì bất thường không?*
*Ý cô nói về Dương Chiêu?*
*Không! Chắc do ta nghĩ nhiều thôi!*
Không lâu sau Dương Chiêu tỉnh lại. Cô nhìn Dương Chiêu sắc mặt vẫn rất tốt vậy mà lúc đó lại ngất? Nhưng cô cũng đâu thể hỏi một người tại sao họ lại ngất chứ!
-"Đã mấy giờ rồi?"
-"Giờ là buổi trưa. Lúc đó sao anh biết em gặp nguy hiểm mà chạy tới vậy?"
Cô nhìn Dương Chiêu mơ màng hỏi.
-"À! Lúc đó anh bỗng nhìn thấy có kẻ muốn tấn công em. Không kịp nghĩ liền chạy tới!"
Cô nhìn lại mức hảo cảm. Không tăng lên chút nào. Chậc Dương Chiêu cũng trọng tình nghĩa quá nhỉ?
Cô cười cười hai tay đằng sau khẽ đan lại với nhau.
-"Cậu thấy trong người sao rồi?"
-"Không sao! Tôi ổn! Tần Lãng cậu đi ăn đi! Tôi nghỉ một chút sẽ đi ăn sau! Cậu tới căng teen giành chỗ trước đi!"
-"Được rồi! Cậu nhớ tới sớm!"
Dương Chiêu mỉm cười gật đầu. Chờ Tần Lãng đi được hơn mười lăm phút Dương Chiêu liền kéo cô đi.
-"Chúng ta không phải tới nhà ăn sao?"
Cô nhìn đường của Dương Chiêu đi hoàn toàn ngược lại với khu nhà ăn có chút thắc mắc. Đường đó...không phải là đường đi về sao?
-"Không! Chúng ta đi tới nhà ma chơi!"
-"Anh bị ngốc sao? Anh thấy ma này còn chưa đủ sợ?"
-"Anh thấy người sống giả ma dọa người sống hoài cũng chán. Em là ma đi dọa người giả ma sẽ thú vị hơn rất nhiều không phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-mau-mau-hien-than/1601413/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.