Cả ngày hôm đó Dương Chiêu nằm ngủ. 
Cô chờ đêm về liền bay tới ký túc xá của Dương Chiêu. Dương Chiêu vừa dậy liền đi tắm. Cứ ngỡ cô sẽ không xuất hiện nữa nhưng mà... 
"Rào rào!" Cô bay tới liền nghe tiếng nước chảy cô liền tới phòng tắm ngồi trên bệ chờ anh. 
Dương Chiêu tắt nước muốn lấy xà phòng liền nhìn thấy cô. Cô nhân lúc đó làm mặt quỷ bay vụt về phía Dương Chiêu. 
-"Á ma...ma!" 
Dương Chiêu hét lên sau đó sợ hãi. Cô cười khúc khích khiến Dương Chiêu có chút bị dọa nhảy về phía sau miệng mở rộng thiếu điều hét lên lần hai. Bất quá Dương Chiêu lại nghe được tiếng cười quen thuộc ấy nên có vẻ anh đã lấy được bình tĩnh. 
-"Sao...sao cô lại ở đây? Không phải cô đã đi rồi sao?" 
Cô gật đầu nhìn anh. 
-"Đúng là tôi đã đi rồi mà! Tôi đi khỏi đó rồi còn gì?" 
Cô hai mắt tròn xoe nhìn Dương Chiêu. Lòng trắng mắt cô đã biến mất hoàn toàn. Nhìn đi! Ánh mắt của cô không phải đã cho thấy cô trong sáng như nào rồi! Một màu trắng tinh khôi thể hiện tấm lòng của cô. 
Dương Chiêu quay đầu đi không nỡ nhìn cô liền bay xuyên qua anh đối đầu với anh. 
-"Ấy! Đừng lạnh lùng vậy chứ!" 
-"Cô làm sao mới tha cho tôi đây? Có bao nhiêu người cô không ám. Tại sao cứ phải theo tôi chứ! Không lẽ cô cần tôi giúp gì? Cô cần tôi giúp gì thì cô cứ nói đi! Tôi giúp cô!" 
Cô bám lấy vai Dương Chiêu cười cười. 
-"Anh tính giúp tôi trong bộ dạng này sao?" 
Dương Chiêu đơ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-mau-mau-hien-than/1601408/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.