Cô cười lấy lòng hắn.
-"Phu quân ngọc thụ lâm phong. Phu quân đại từ đại bi. Người là bồ tát chuyển thế! Mang tấm lòng phổ độ chúng sinh. Ai dám nói người lạnh lùng? Ai dám nói người thấy chết không cứu? Ta đây lăng trì xử tử hắn!"
Hắn nhướng mày nhìn cô.
-"Ồ? Vậy ái phi muốn ta giúp hay tự lăng trì?"
Nói xong hắn nở nụ cười ghê rợn. Cô vừa tránh công kích tứ phía vừa phải nói chuyện với hắn. Cô khổ quá mà. Nhìn qua hắn nhàn nhã như vậy cô có xúc động muốn đánh chết hắn.
-"10 vạn lượng bạc. Đánh Tứ Vương gia một trận. Ta thuê các ngươi. Mỗi người 10 lượng. Nếu ai đánh được nhiều hơn ta tăng 5 lượng! Đánh Tứ vương xong ta đi lấy tiền thưởng cho các ngươi. Các ngươi theo ta. Sau đó chúng ta đánh tiếp!"
Cô gào lên. Mấy tên thích khách nghe vậy liền sốc quá mà trệch mũi kiếm. Có kẻ đâm vào nhau. Cô hếch mũi nhìn bọn chúng.
-"Không cần thấy ta đẹp mà làm vậy đâu. Ta ngại đó!"
Bọn chúng nhìn nhau không biết có nên tin cô hay không. Ngay trước mặt Tứ Vương gia vậy mà ả ta còn thuê bọn chúng giết Lão công của mình? Có thê tử nào như ả ta không? Quả là yêu phi mà! Thấy bọn chúng có vẻ không lung lay. Cô móc bạc trong túi ra.
-"Đây là 5 tờ chi phiếu 5 vạn lượng bạc ta làm tiền cọc trước!" Nghe vậy tên đầu xỏ ra ám hiệu. Cô thấy vậy mỉm cười liếc về phía hắn. Hắn không nói nhiều cũng chỉ mỉm cười như chuyện không liên quan tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-mau-mau-hien-than/1601380/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.