-"Từ nay trở đi. Mỗi sáng ta sẽ chào ngài buổi sáng tốt lành bằng một nụ hôn! Thế nào? Được chứ vương gia?"
Hắn nhìn cô nheo mắt khẽ cười.
-"Được." Nói rồi hắn đứng dậy mặc y phục liếc qua cô. Cô chùm chăn lên chỉ để lộ hai mắt tròn xoe nhìn hắn tỏ vẻ đáng yêu. Lần này cô quyết đóng vai tiểu bạch thỏ đáng yêu. Cô sẽ dùng sự đáng yêu đầy mị hoặc câu dẫn hắn. Không tin hắn không đổ.
Hắn liếc qua cô thấy cô dùng hai mắt lấp lánh ánh sao nhìn mình cũng chỉ mỉm cười rồi quay lưng bỏ đi. Khi quay lưng lại hai mắt lạnh tanh. Một ý cười cũng không còn. Cô thấy hắn đi cũng thu lại vẻ ngây thơ. Cho người hầu làm mọi việc xong cô bắt đầu đi lang thang suy tính.
Nam phụ hai kiếp đều cố chấp với ngôi vị vậy thì cô độ hóa hắn kiểu gì đây? Cô ngồi ven sông miệng cắn cỏ dại tay cầm gậy chọc nước. Hoàn toàn không có dáng vẻ của một vương phi! Người hầu thấy vậy hai mắt nhìn nhau không dám nói một lời. Vị đại tổ tông này chiếm bao ân sủng, còn tính cách ngoan độc bọn họ không dám đụng vào.
-"Ầy!" Cô thở dài nhìn trời xanh. Ôi cái thế giới cổ đại chán chết này. Cô có nên....
Hơn hai tiếng sau...
-"Hai bích!" Cô ném tờ giấy có ghi số 2 và hai cây trái tim xuống.
-"Hai Nhép!" Một tên thái giám khác ném giấy xuống! Cô tức muốn nổ họng. M* kiếp. Cô không nhịn được chửi trong lòng. Mới dạy họ chơi vài ván liền không nể mặt chủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-mau-mau-hien-than/1601377/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.