Hệ thống sau một hồi bị cô đe dọa ôm tấm thân trinh trắng ngồi một góc lấy khăn giấy ra lau nước mắt.
Nó khổ quá mà. Làm bao nhiêu việc. Chút lợi ích cũng không có. Đã vậy còn sờ sờ mó mó nó. Cô ta háo sắc như vậy. Lỡ đâu mai này nó có người yêu thì phải giải thích sao với người yêu a! Bổn hệ thống thật đau lòng mà.
Hôm sau cô lại được anh đưa đón đi học.
-"Em bao giờ đi?" Trên xe anh hỏi cô. Cô đang tựa vào lòng anh khẽ nói.
-"Ba ngày nữa!" Anh có chút siết chặt tay cô. Cô mới được chuyển tới lớp anh học. Anh ngỡ đã có thể nắm lấy cô trong lòng bàn tay. Không ngờ. Vẫn là để tuột mất....
-"Ân. Em ngủ đi. Khi nào tới trường anh gọi." Cô nhắm mắt dưỡng thần. Cô chuẩn bị tới thế giới sau rồi. Không biết cái hệ thống hố người kia sẽ ném cô tới đâu. Cô vẫn nên là...dưỡng nhan. Cô có niềm tin mãnh liệt thế giới kia sẽ không cho cô an ổn đâu.
Anh ngắm nhìn cô ngủ. Ánh mắt ngày càng sâu. Anh vẫn luôn đứng sau dõi theo cô. Anh không muốn để cô rời đi. Như vậy quá nguy hiểm. Gia thế của anh rất lớn. Đã gây thù không ít người. Để cô cho lũ vệ sĩ....anh không an tâm. Nhất là khi cô rời đi. Lỡ đâu cô lại yêu một kẻ khác thì sao? Anh càng không an tâm. Đem hết tài sản ra níu chân cô vốn cứ ngỡ cô sẽ bị tiền mua chuộc. Nhưng không ngờ lý trí của cô lại cao tới vậy. Còn vì sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-mau-mau-hien-than/1601373/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.