Cuối cùng ngày cô được nhận nuôi cũng tới. Ngày hôm đó báo chí được mời tới rất đông đủ. Ngày hôm đó rất nhiều con cháu thế gia được mời tới.
Cô ngắm nhìn thế giới xa hoa mà lòng có chút trùng xuống. Sao anh còn chưa tới? Cô mặc một bộ váy xanh da trời bước xuống sau màn giới thiệu của Khải lão gia.
-"Xin chào mọi người. Tôi là Khải Ngọc Nhi. Hừm. Vài tiếng trước tôi cũng chỉ là một cô bé nhà nghèo. Nhưng hiện tại. Tôi đứng đây với tư cách là nhị tiểu thư của Khải gia. Trong lòng tôi thực sự có chút không bắt kịp...." Xin lược bỏ hơn nghìn từ trong bài diễn thuyết. Khi cô bước xuống sân khấu. Ánh đèn trong nhà bỗng tắt đi. Chỉ để lại tia sáng duy nhất giữa sân khấu. Anh từ trên dùng dây cáp đu xuống. Kéo theo ngàn cánh hoa bay. Cô ngạc nhiên nhìn anh. Chỉ thấy anh mỉm cười bước tới bên cô.
-"Trước kia. Anh chưa từng hỏi em. Nhưng bây giờ anh muốn hỏi...Ngọc Nhi. Em có đồng ý làm vị hôn thê của tôi không?" Sau khi anh nói. Cả hội trường gần như vỡ òa. Hai lão gia bên trên nhấp rượu mỉm cười nhìn nhau. Cô thở dài chán nản rút một chiếc nhẫn bên tay trái ra.
-"Chúng ta thật đúng là tâm linh tương thông mà. Em cũng muốn hỏi...anh có muốn bị em trói cả đời không?"
Cô đưa nhẫn ra trước anh. Cả hai cùng bật cười trao nhẫn cho nhau. Sau đó anh đặt lên môi cô một nụ hôn nhẹ nhàng.
*Ding! Độ hảo cảm 95% ký chủ tiếp tục cố gắng nha!*
Truyền thông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-mau-mau-hien-than/1601371/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.