Sau khi cô được anh giúp sửa sang lại thì ba của Khải Hoàn bước vào.
-"Khải Tổng!" Mọi người đều cúi đầu chào. Cô cũng cúi theo thì được ông ấy bảo không cần.
-"Hoàng tiểu thư. Cảm ơn vì đã giúp con trai ta đỡ đạn. Từ giờ trở đi. Cô sẽ là ân nhân nhà họ Hoàng chúng ta. Nhân tiện. Ta cũn đã cũng đã nghe qua về thân thế của cô. Ta muốn nhận cô làm con nuôi. Được chứ?"
-"Không được!" Khải Hoàn vội lên tiếng bác bỏ. Khải lão gia nhìn qua con trai nhà mình vội vàng như vậy đành thở dài.
-"Đây không phải việc của con. Đây là quyền quyết định của Hoàng tiểu thư!" Hắn nhìn qua cô bằng đôi mắt đáng thương. Cô cúi đầu khó xử. Thật ra cô đã sớm đưa ra lựa chọn. Bất quá...cũng không thể quá vội vàng.
-"Việc này cháu cần bàn bạc lại với ba mẹ!" Khải lão gia gật đầu đưa cho cô một tấm danh thiếp sau đó nhìn qua cô và anh một lượt nữa rồi kéo Khải Hoàn ra ngoài.
-"Ba! Sao ba lại làm vậy? Cô ấy là thích con nên mới đỡ đạn cho con. Sao ba có thể nhận cô ấy làm con nuôi?" Khải lão gia bỗng dừng lại liếc người con vẫn đang tự lừa mình thở dài.
-"Con không cần tự lừa mình dối người nữa. Con cũng tự nhận ra mà. Cô gái đó cứu con là có mục đích. Ban đầu ta nghĩ cô ấy vì tiền. Nhưng cô ấy không nhận lời luôn. Ta muốn thử xem cô ấy muốn gì! Hơn nữa. Cô ấy cũng đã có người trong lòng. Mà hơn nữa cũng không phải con.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-mau-mau-hien-than/1601367/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.