Tại cổng thành Bảo Đa binh lính nghiêm phòng rất kĩ lưỡng ai ai cũng có tu vi Trúc Cơ trở lên. Người muốn vào thành phải lấy ra lệnh bài thân phận hoặc nộp phí làm thân phận vào thành. Lâm Thần xếp hàng tiến vào hắn chọn đứng bên hàng binh dân cho khỏi rắc rối.
- Á!
Thanh âm trong trẻo vang lên từ đâu, chỉ thấy lúc này tên lính thu tiền đang cười dâm tiện tay nắm lấy ngọc noãn thủ của 1 cô nương xinh đẹp.
- Hắc hắc, ta nghi ngờ người là gian tế mau lên phòng......à lên công đường xử phạt!
Tên lính đó rất đê tiện hắn lợi dụng chức quyền hà hiếp dân thường hễ cứ thấy cô nương nào có chút tư sắc hắn liền kiếm cớ gây khó dễ hay trực tiếp buộc tội người ta mà hãm hại. Dân chúng thấy rất bất bình nhưng chẳng ai dám hó hé, người ta làm quan lính triều đình có tu vi thông thiên mình lấy cái gì mà ngăn cản họ.
- Cứu tôi với, bỏ tôi ra tôi không phải là gian tế tôi không phải là gian tế! Có ai không làm ơn cưu tôi với!
Vị cô nương kia khóc lóc thảm thiết hi vọng có 1 người hảo tâm giúp đỡ. Nhưng...........đời không như là mơ! Ai cũng không muốn tự rước lấy phiền phức vào thân.
Chát!
Tên lính tát 1 tát trời giáng làm cô nương gãy răng văng máu, đường đường là tu sĩ Trúc Cơ tát 1 cú dân thường tu vi kém chịu sao nổi. Cô nương bị tát thay hình đổi dạng, nguyên 1 thân tư sắc không tệ cũng được gọi là mĩ nhân hạng hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-ma-phuong-luc-do/3972927/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.