Lâm Thần ngay lập tức bị kéo vào Sinh Tử Chi Luyện Khu mà không thể lấy 1 hơi phản kháng.
Âm u.....ẩm ướt ~!
Đây là điều đầu tiên Lâm Thần cảm nhận khi bị cưỡng chế lôi vào cái Sinh Tử Chi Luyện Khu này. Không khí xung quanh có 1 mùi ẩm mốc gay mũi đã vậy lại còn tối hù ánh sáng thưa thớt hạn chế tầm nhìn xung quanh không quá 1 m. Nhưng tất cả những thứ đó Lâm Thần đều không mấy quan tâm cái thật sự làm hắn hắn lạnh gáy đó là.....chân khí! Tất cả chân khí trong cơ thể đều bị 1 luồng nặng lượng không rõ cầm cố không tài nào sử dụng, điều này tương đương với việc bây giờ Lâm Thần ngoài cái cơ thể khỏe hơn người thường thì còn lại chẳng khác đi đâu.
- Thật không hổ hổ là Sinh Tử! Trường hợp này đối với tu sĩ chẳng khác nào chặt đi đôi cánh của chim! - Lâm Thần cười khổ, nhưng đỗi lại hắn cảm thấy hứng thú với ái thí luyện Sinh Tử này.
Điều này rất ít tu sĩ nào có diệp đối mặt hoặc có thể ứng biến trong trạng thái này. Bọn họ từ khi có thể tu luyện cho đến cảnh giới càng cao hết thảy đều quá dựa dẫm vào 1 thân tu vi, trừ các loại tu sĩ chuyên tu thân thể ra đa số các tu sĩ không chọn cho mình con đường đó. Điều này cũng dễ hiểu vì để luyện thể cần phải chịu các nỗi đau khổ cực mà ít ỏi người nào có thể chịu đựng.
Không gian u tối càng làm cho Lâm Thần cảnh giác lên tối đa,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-ma-phuong-luc-do/3972922/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.