*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Trình Tĩnh cụp mắt, khéo léo đáp lời.
So với thái độ nhiệt tình của Dương Tư, phản ứng của Trình Tĩnh có vẻ hơi lạnh lùng.
Dương Tư không tức giận, trên mặt mang theo nụ cười, quyết tâm áp mặt nóng của mình lên mông lạnh của người ta.
“Thường nghe tiên sinh nhắc đến sư huynh, nay gặp lại sau nhiều năm xa cách, sư huynh quả nhiên có phong thái của rồng phượng giữa biển người, Tư vừa gặp đã rất ngưỡng mộ.”
Dương Tư là đứa trẻ mồ côi mà Uyên Kính tiên sinh nhận nuôi lúc còn trẻ. Mặc dù không được ông đưa về quận Lang Gia nuôi nấng nhưng thân phận của gã không phải là bí mật.
Trình Tĩnh là đệ tử đầu tiên của Uyên Kính tiên sinh, Dương Tư gọi anh ta3một tiếng “sư huynh” cũng hợp tình hợp lý.
“Dương sư đệ cũng không kém chút nào, không uổng công thầy dạy dỗ nhiều năm.”
Trình Tĩnh nở nụ cười khách sáo.
Tấm gương Nhiếp Tuân bị bẫy vẫn còn đó, Trình Tĩnh cũng không dám tiếp xúc quá nhiều với những người dưới trướng Khương Bồng Cơ.
Thế nhưng da mặt của Dương Tư rất dày, tuy chỉ có một mình, gã vẫn kiên trì diễn hết tuồng kịch của hai người.
Trình Tĩnh: “…”
Thật biết diễn.
Tuy bọn họ là đồng môn học cùng một thầy, nhưng lúc tranh đoạt lợi ích thì không ai nhường ai.
Trình Tĩnh tận lực tranh thủ những lợi ích nên có cho Hoàng Tung. Không chỉ muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-livestream-cua-nu-de/473945/chuong-1100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.