Mọi người nghe vậy thì thấy hứng thú lắm.
Tên Phù Vọng này thật thú vị, tại sao trước và sau lại như hai người khác nhau vậy?
Gã đang để phòng ai ư? Khương Bổng Cơ ngồi ghế trên và suy nghĩ, trong lòng cô có một nghi vấn nho nhỏ, đó là
“Sau khi Phù Dương qua đời, thuộc hạ của ông ta bị Mạnh thị xử lý hay bị triều đình áp giải về?”
Câu hỏi đó như một ánh sáng xuyên thấu Mạnh Hồn, khiến tâm trạng của ông đột nhiên vui hơn.
“Thuộc hạ cũ của Phù Dương vẫn còn trong tay Phù Vọng” Ông nói chắc như đinh đóng cột: “Thần nhớ rõ rằng, những thuộc hạ cũ kia mới đầu bị Mạnh thị âm thầm khống chế, nhưng sau không hiểu sao lại bị điều động đến chỗ Phù Vọng... Chủ công nghi ngờ Phù Vọng đến cậy nhờ Mạnh thị là có nỗi khổ tâm gì sao?”
Khương Hồng Cơ cười: “Ta đầu nói như vậy. Trên chiến trường nên tránh xử lý mọi việc theo cảm tính, ai cần biết Phù Vọng là người thế nào, nương nhờ Mạnh thị là có khổ tâm gì hay không, đối với chúng ta mà nói, gã chỉ có một thân phận là kẻ địch mà thôi. Mà đã là kẻ địch thì cần gì phải biết gã khổ tâm hay suy nghĩ điều chi”
Con người là động vật hành động theo cảm tính.
Khi họ biết được ai đó vì có nỗi khổ riêng nên mới hành động như thế, họ sẽ không kiềm chế được mà thấy tội nghiệp cho người kia, thậm chí là có thái độ tán thành với hành động ấy.
Trong tình huống bình thường thì không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-livestream-cua-nu-de/473628/chuong-783.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.