Chương trước
Chương sau
Không ngờ lại là tình địch từng bị sư phụ đánh.
Ngay cả như thế thì người này cũng không đến mức nhìn thấy liền muốn chém chết anh chứ?
Khương Bồng Cơ cũng không thể lý giải được.
“Trên đời này người bị người đẹp từ chối không biết bao nhiêu, không đến mức mỗi người đều muốn chém chết con trai vị soái ca kia chứ?”
Tiểu thiên sứ Lý Vân là người vô tội. Phong Chân kể chuyện u oán liếc nhìn chủ công nhà mình, đừng có nói lời khó nghe người bình thường không hiểu.
Khương Bổng Cơ ho nhẹ một tiếng nói: “Nếu là như vậy thì không đến mức đánh nhau chứ?”
Phong Chân nói tiếp: “Quả là như thế, nhưng mà sau đó lại xảy ra tranh chấp khác. Người kia thậm chí còn bịa đặt, nói xấu mẫu thân và phụ thân của Hán Mỹ, lúc này Hán Mỹ mới không chịu được mà đánh người ta bị thương. Người này bị thương rồi mà còn cãi bướng không chịu im miệng, Hán Mỹ càng tức giận còn muốn đánh tiếp... Bên Dương Kiển kia đông người, đâu có chuyện bỏ mặc ngồi xem... Thế là đánh nhau..”
“Nói xấu?”
Nói xấu mức độ nào lại khiến cho một Lý Vân luôn bình tĩnh mất đi lý trí mà đánh người?
Phong Chân nói: “Người kia đặt chuyện nói Tạ Khiêm không phải là đàn ông, thậm chí vì lợi ích gia tộc mà đẩy vợ cho người đàn ông khác
Khương Bổng Cơ: “... Đây lại là chuyện gì thế?”
Năm đó, Liễu Xa từng kể với cô về chuyện của Tạ Khiêm và Vương Huệ Quân, hai vợ chồng trai tài gái sắc, trời đất se duyên, ân ái vô cùng.
Bình thường mà nói thì đôi nam nữ này ân ái quá mức, khiến người khác hận không thể giơ bó đuốc đốt thành tro bụi.
Cặp vợ chồng ân ái như thế, làm sao có thể có chuyện mau chó đằng trai đẩy đằng gái cho người đàn ông khác được chứ?
Huống hồ, Liễu Xa cũng từng nói Vương Huệ Quân vừa sinh Lý Vân xong liền bị người thay mận đổi đào.
Đổi lại mà nói, Vương Huệ Quân sinh Lý Vân ra đó chỉ là hàng giả.
Phong Chân thở dài rồi dùng ngôn ngữ mô tả lại cảnh tượng lúc đó.
Dương Kiển vốn muốn làm người hòa giải, che đậy việc này đi nào ngờ người mến mộ vợ của Tạ Khiêm mặc kệ.
Gã bị Lý Vân dạy dỗ mà vẫn còn già mồm.
Không cam tâm nói: “Tên Tạ Khiêm hèn nhát kia ở đâu!”
Tình cảm của Lý Vân và sư phụ Tạ Khiêm rất tốt, người khác có thể nói xấu Lý Vân nhưng tuyệt đối không thể nói xấu Tạ Khiêm.
“Ngươi nói lại xem? Cẩn thận ta cắt lưỡi ngươi! Thầy ta đường đường là đàn ông, đầu đội trời chân đạp đất, làm sao có thể là kẻ hèn nhát?”
Đối phương giễu cợt nói: “Sao không phải kẻ hèn nhát...” Dương Kiển nhíu mày, vội vàng hạ lệnh tùy tùng phía sau cho bọn họ lùi lại hai mươi bước.
“.. Nếu như Tạ Khiêm không phải là loại hèn nhát thì làm sao vì vinh hoa phú quý mà bán vợ cầu vinh?”
Lý Vân tức đến trợn tròn hai mắt, siết chặt thương bạc trong tay.
Bởi vì dùng lực quá độ mà đốt ngón tay đều trắng bệch.
“Sư phụ ta đối với sự mẫu tình nghĩa sâu nặng, từ khi người mất vì khó sinh đến nay chưa từng tái hôn. Không chỉ như thế, mỗi ngày đều hương hoa thờ cúng, trước sau ngày giỗ đều tuyệt thực ba ngày... Hai vợ chồng nghĩa nặng tình thâm, mẫu mực như thế... Tên tiểu nhân người đừng có vấy bẩn sự trong sạch của bọn họ”
Lý Vân bày ra vẻ mặt “Mày còn nói bậy, ông đây một thương đâm chết mày”.
Đối phương cũng không chịu thua, liên tục chế giễu: “Vợ chồng nghĩa nặng tình thâm? Khó sinh mà chết? Chuyện cười của thiên hạ! Mười mấy năm trước ta còn vô tình gặp nàng, nàng còn đang sống tốt kia kìa. Nàng nói với ta, rõ ràng là Tạ Khiêm bán vợ cầu vinh, ép buộc nàng nương nhờ người đàn ông khác... Hành vi súc sinh như thế ông ta còn làm ra được thì người nói ông ta có còn là đàn ông không? Ngươi nói cho ta biết rốt cuộc Tạ Khiêm ở đầu để ông ta đến đây đối chứng!”
Lý Vân giật mình, đối phương nói chuẩn xác không giống như nói dối.
Nhưng mà anh vẫn duy trì bảo vệ thầy mình.
Tiểu công chúa đúng là yêu thích bảo vệ một cách ngốc nghếch, không phục thì đến đánh đi!
“Hoang đường, sư phụ ta xuất thân họ Tạ ở Hoàn Nịnh còn cần bán vợ cầu vinh sao?”
Anh không biết xuất thân của Tạ Khiêm, dù sao sư phụ cũng không nói với anh lại lịch của ông lớn cỡ nào.
Nhưng mà năm đó lúc ở huyện Tương Dương, Liễu Xa từng nói, Lý Vân vẫn luôn ghi nhớ.
Người kia không khỏi nghẹn lời, suýt nữa không đáp được, một lúc lâu mới nói.
“Họ Tạ ở Hoàn Nịnh thì làm sao? Họ Tạ ở Hoàn Nịnh chính là cặn bã bán vợ cẩu vinh!”
Dương Kiển ở bên cạnh không khỏi day trán, họ Tạ ở Hoàn Nịnh đương nhiên không thể là cặn bã bán vợ cầu vinh.
Người ta là dòng họ xếp thứ hai trong bốn danh gia vọng tộc của Đông Khánh, người trong họ phần lớn đều là văn võ song toàn.
Tạ Khiêm là một nhân vật trẻ tuổi dẫn binh một thời, thân phận quan trọng, thậm chí dám coi thường thiên tử.
Cho dù là thiên tử hay Xương Thọ Vương cũng thế, ai có thể khiến Tạ Khiêm vứt bỏ vợ yêu, ném đi tôn nghiêm của đàn ông, đẩy vợ mình cho người đàn ông khác? Huống hồ, năm đó lúc thuộc hạ gặp gỡ Vương Huệ Quân, tin người chết đã được Tạ Kiếm truyền đi ba bốn năm, chuyện này vô cùng kỳ lạ.
Dương Kiển không chỉ khuyên giải thuộc hạ này một lần, chỉ là người này chưa thấy quan tài chưa đổ lệ.
Tính cách bướng bỉnh, cản cũng không cản được.
“Đúng là cố tình gây rối, còn nói xấu thầy ta một câu nữa ta nhất định sẽ chém chết ngươi!”
Lý Vân tức đến mức hai gò má giật giật, hai tròng mắt tràn đầy tia máu, tức đến mức muốn nổ tung rồi.
“Hừ, ông đây còn sợ ngươi sao? Đừng nói tên thằng nhóc nhà ngươi, ngay cả Tạ Khiêm đến đây ông cũng dùng nước bọt nhấn chìm hắn!”
Cho nên tên hèn hạ này bị Lý Vân đâm cho một thương vào vai trái, máu chảy đầm đìa.
Người không phế nhưng liên minh sắp tới, làm gì có thời gian cho hắn dưỡng thương?
Hành động của Lý Vân trở thành hủy hoại đại tướng dưới trướng của Dương Kiển.
Dương Kiển không thể hiện gì nhưng thuộc hạ bên dưới đương nhiên không để yên. Bọn họ không để yên thì Điển Dần cũng sẽ không nhìn Lý Vân chịu thiệt.
Kết quả là đánh rồi đánh đến tận giáo trường.
[Diệp Bất Tu Thành Thật Trung Hậu]: Ôi ôi, cảnh cha con solo à, ai thua thì người đó gọi người kia là cha.
[Chu Trạch Khải Miệng Lưỡi Lưu Loát]: Streamer à, cô có muốn lên thử một chút để có thể nhận được chín, mười đứa con miễn phí không?
Khương Bổng Cơ rất ít đấu đơn, thông thường người khác đều là cả nhóm đánh cô, một mình cô đánh cả đám người.
Nhìn thấy người xem kênh livestream xúi giục cố lên đấu với từng người, cô không nhịn được mà mỉm cười.
[Streamer V]: Cha con sao? Nếu như ta có nhiều con trai như thế thì việc đầu tiên ta làm chính là bóp chết cha nó, lãng phí gen của ta.
Bình luận của cô vừa xong thì vô số người theo gót cố.
[Trứng Gà Xào): Đây là câu ghét bỏ cao cấp nhất tôi từng nghe, sau này nếu ai muốn đá người hiện tại thì nói thẳng với bọn họ bà đây (ông đây) không chế mày nghèo, không nhà, không công việc, không tiền tiết kiệm... Chỉ là bởi vì gen của mày quá tệ, sợ ảnh hưởng đến chất lượng đời sau. Streamer nói vẫn hiểm độc như thế, cay nghiệt như thế nhưng mà tôi chính là thích điểm này!
[Nữ Thần Của Tôi ***]: He he, tôi có thể xin Streamer một quả trứng để cải thiện đời sau không? Đảm bảo chỉ làm thôi chứ không sở.
[Mèo Lười]: Được chứ, chỉ sợ là đầu gối của Streamer cũng đè nát xương chậu của bác, bác cứ việc mở miệng.
[Kẹo Lạc Giáng Trần]: Ha ha, đâu chỉ có nát xương chậu, rõ ràng là một gối giẫm nát từ xương chậu đến xương sọ.
Không thể không nói, lời nói của Khương Hồng Cơ cay nghiệt, người xem thường xuyên vây xem miệng lưỡi cũng sắc bén không kém.
Rừng lớn loài chim nào cũng có, phòng livestream lớn thì loại cặn bã nào cũng có, Khương Bồng Cơ cũng không đọc mấy từ không sạch sẽ kia.
Thỉnh thoảng phát biểu khó nghe, trong nháy mắt liền bị bình luận của người xem đẩy trôi.
So với bình luận của Khương Đồng Cơ thì bọn họ còn chú ý đến động tĩnh trong giáo trường hơn. >
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.