Khương Bồng Cơ từng gặp Phong Nhân, qua mấy năm Phong Nhân nghỉ hưu ở nhà lại càng trẻ hơn, rất có tinh thần. Vì Phong Cẩn đã nói trước nên mọi chuyện cũng gần như ổn thỏa rồi, chỉ cần Khương Bổng Cơ gật đầu tán thành là quận Thượng Dương đã nằm trong tay cô. Có thể nói, từ lúc cô bước chân vào Phong phú, quận Thượng Dương đã thuộc về cô rồi. Phong Nhân vẫn nho nhã, dí dỏm như trước kia, ông cũng không dùng giọng hách dịch nhà quan mà nhẹ nhàng hỏi thăm tình hình gần đây của Liễu Xa. Nội dung trò chuyện của hai người không giống như đang bàn quyền sở hữu quận Thượng Dương mà giống trưởng bối và vãn bối trò chuyện việc nhà hơn. Không khí vô cùng hòa hợp, không hề ngửi thấy mùi thuốc súng. Phong Nhân luôn miệng cảm khái: “Liễu Xa không ra làm sao nhưng lại nuôi dưỡng được một cậu con trai tốt” Ông và Liễu Xa là bạn tâm giao, hai người cũng thường xuyên bị người khác lấy ra so bì song ông vẫn hơn một chút, chẳng ngờ rằng đến đời con cháu lại thua rồi. Liễu Xa chỉ có một đứa con trai nhưng đứa con trai này lại có tiền đồ hơn cả ba người con trai của ông. Khương Bồng Cơ tự mình từ quận Phụng Ấp đến quận Thượng Dương, việc này đã cho thấy tấm lòng thành của cô, Phong Nhân cũng không phải là người được voi đòi tiền. Người ta đã đồng ý điều kiện quan trọng nhất, còn những điều kiện khác chỉ là thêu hoa trên gấm, đối với Phong thị mà nói thì có cũng được mà không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-livestream-cua-nu-de/473457/chuong-612.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.