Phong Cẩn nghe xong chỉ cảm thấy hoang đường: “Lúc đại tẩu mười lăm, mười sáu tuổi... Nhưng mà, tuổi này hai chân đã phát triển gần hoàn thiện rồi, nếu như muốn bó chân nhỏ lại thì chẳng phải là phải bẻ gãy xương chân... Chuyện hoang đường này sao bà mai lại không nhắc tới chứ?”
Sớm biết phẩm hạnh của vợ Phong Khuế như thế này thì đừng nói là Phong thị, bất kỳ sĩ tộc nhỏ nào ở Đông Khánh cũng sẽ không thèm cưới về.
Nhớ đến hai cháu trai mới gặp không lâu, Phong Cẩn không khỏi khó chịu trong lòng. Điều kiện của Phong Đỗ thị ở Trung Chiếu đúng là rất tốt, chỉ có điều Đông Khánh và Trung Chiếu khác nhau mà thôi.
Ngụy Tĩnh Nhàn thở dài, chậm rãi kể: “Mấy năm trước Trung Chiếu còn ổn, thiên hạ thái bình, trời yên biển lặng, sĩ tộc và dân chúng đều sống xa hoa. Vị hoàng hậu Đỗ thị này là báu vật bẩm sinh, tinh thông múa hát, vóc dáng mảnh mai mà đầy đặn, kỹ thuật nhảy múa mềm mại, uyển chuyển như Phi Yến*, một thời đã khiến bao quý nữ sĩ tộc bắt chước theo. Việc này truyền đến giáo phường dạy múa hát, người ta muốn bắt chước theo điệu múa của bà ta nhưng do chân quá to, người thì nặng nên khó mà múa được động tác tuyệt đẹp ấy. Nghe nói hoàng hậu có đôi chân hơn ba tấc trắng như tuyết, vậy mới có thể mua được điệu múa này...”
* Phi Yến: là hoàng hậu Triệu Phi Yến của Hàn Thành đế. Được mọi người biết đến là một người phụ nữ có tài nhảy múa.
Bàn chân nhỏ của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-livestream-cua-nu-de/473438/chuong-593.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.