Mạnh Hồn cười lạnh nói: “Cho dù Bắc Cương, Nam Man, hay Đông Khánh, tất cả đều là người cả thôi, có thể làm ra những chuyện xấu xa dơ bẩn như thế cũng không có gì đáng ngạc nhiên.”
Lý Uân nghe vậy liền im lặng, không dám tiếp lời Mạnh Hồn.
Cho dù là thời kỳ loạn mười sáu nước, dân chúng ở Trung Nguyên bẩm sinh đã có cảm giác ưu việt hơn người, khi Đại Hạ kết thúc thời kỳ loạn thế thống nhất thiên hạ, khiến cho các nước khác thần phục thì cảm giác ưu việt này liền đạt đến đỉnh cao. Dân chúng của Thiên triều Thượng quốc sao có thể đánh đồng với đám man di được?
Nếu như những lời này của Mạnh Hồn bị đám học giả hủ nho già đời nghe thấy, chắc chắn ông sẽ bị ngàn người chỉ trích, vạn người thóa mạ.
Trong mắt của dân chúng, man di là man di, là đám người hoang dã ăn lông ở lỗ, trí thông minh thấp kém, thủ đoạn tàn nhẫn. Dân chúng năm nước Trung Nguyên chính là những người nho nhã lễ độ, đầu óc mở mang, cho dù là Đông Khánh, Nam Thịnh, Trung Chiếu, Bắc Uyên hay Tây Xương, có dân chúng nước nào là không coi thường man tộc?
Nhưng Mạnh Hồn lại nói người thì giống nhau hết, những thủ đoạn máu tanh của man tộc, dân chúng Trung Nguyên cũng có thể làm ra được, chẳng qua không chịu thừa nhận mà thôi.
Những lời này thật sự là đại nghịch bất đạo, Lý Uân vô thức muốn cãi lại, nhưng cuối cùng hiện thực sờ sờ trước mặt khiến anh không nói được gì nữa.
Bao nhiêu rối rắm,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-livestream-cua-nu-de/473345/chuong-500.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.