Khương Bổng Cơ giẫm lên đất vài cái, sau đó tùy tiện cầm một cành cây vạch lên mặt đất một hình chữ nhật bất quy tắc, vạch thêm mấy nét liền ra bản đồ của thành Thượng Kinh. Khoảng thời gian cố ở Thượng Kinh toàn chạy ra ngoài dạo chơi, quy hoạch của Thượng Kinh cô đã thuộc nằm lòng.
Chỉ tập trung cứu hộ ở một nơi là không được.
Như thế chỉ lãng phí thời gian, đại đa số các khu vực bên ngoài sẽ không kịp cứu hộ. Tính tổng số người của cả hai phủ, cộng thêm số thanh niên trai tráng thuê được, cả đội ngũ cứu hộ khó khăn lắm mới có bảy mười một người.
Làm thế nào để những người này phát huy được hiệu quả lớn nhất, trong lòng cô đã có sắp xếp.
“Ít người quá...” Vẻ mặt Phong Cẩn tái nhợt. Chỉ với mấy chục người thế này thì ngay cả một khu vực phía Đông thôi cũng không gánh được.
“Cứ cố hết sức mình, còn đầu thì phó mặc cho số phận. Nếu lệnh bổ nhiệm bên Quan Gia đưa xuống sớm, rất có thể sẽ ban cho vài người mang tính tượng trưng, khi ấy sẽ đỡ mệt hơn”
Từ Kha cũng mệt đến mức thở hồng hộc, nhưng nhìn thấy môi Khương Bổng Cơ khô nứt trắng bệch, mồ hôi đã mấy lần ướt áo rồi lại khô, hai bàn tay gần như không chỗ nào còn lành lặn, khiến cậu có khổ nữa cũng không dám than thở, bao nhiêu mệt mỏi đều nuốt xuống bụng.
“Ba bốn canh giờ nữa là đến đêm, đó mới là vấn đề khó giải quyết...”
Giọng Khương Bổng Cơ khàn khàn, nói ra vấn đề
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-livestream-cua-nu-de/473229/chuong-384.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.