Ngươi không cần biết phụ thân ta là ai, ngươi chỉ cần biết ta - cha ngươi là ai!
Nghe thấy câu tuyên ngôn của Khương Bồng Cơ, Phong Giác đứng sững tại chỗ, mặt nở nụ cười gian.
“Nhị ca, đây là Liễu Lan Đình mà huynh hay nhắc tới sao? Trăm nghe không bằng một thấy, quả là một người điên cuồng,
Chỉ riêng cái tính cách bất chấp lễ nghĩa này đã có vẻ hợp với cậu rồi.
Phong Cẩn nhìn em trai mình như một thằng ngốc, không khỏi kéo tay áo muốn kéo cậu nhóc ra khỏi vòng chiến đấu, tránh cho thằng em ngớ ngẩn này bị liên lụy. Nếu bị Khương Bồng Cơ đánh thì đúng là chỉ biết câm lặng chịu đòn, hoàn toàn không thể nói lý nổi với cô.
Trong lúc nói chuyện, cháu trai của Hoàng Thường Thị một tay ôm lấy cái lưng đau, một tay ôm cái mặt sưng phù vì bị đánh, đi cà nhắc về phía Phong Giác.
“Giác đệ, đều tại ta liên lụy tới cậu… Ui, thằng mập chết tiệt này đánh đau quá!”
Cháu trai Hoàng Thường Thị đau tới nhe răng trợn mắt. Nếu tính tuổi mụ thì cậu ta lớn hơn Phong Giác hai tuổi, nhưng nếu tính tháng thì chỉ hơn một năm ba tháng. Đại khái do thường lăn lộn đánh nhau nên cậu ta nhìn đô con hơn bạn cùng trang lứa, chỉ bị thương ở đầu một chút.
Phong Giác thầm nín cười, làm mặt quan tâm: “Không sao, chỉ sợ Bá Cao chuyến này về ăn roi thôi.”
Nghe thấy hai chữ “ăn roi”, khuôn mặt đang đổi sắc như kính vạn hoa lại thêm một sắc thái nhăn nhó nữa, hình ảnh vô cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-livestream-cua-nu-de/473202/chuong-357.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.