Vệ Từ ngẩn ngơ nhìn Khương Bồng Cơ, trong lòng chất chứa muôn vàn suy nghĩ.
Nếu như hỏi khoảng thời gian gần đây anh sợ ai nhất, thì cái vị trước mặt đây tuyệt đối xếp ở vị trí thứ nhất.
Cảnh tượng mấy hôm trước đến giờ vẫn lặp đi lặp lại trong đầu, khiến anh làm việc gì cũng không tập trung được. Như tối hôm qua anh nửa đêm giật mình tỉnh giấc vì bị bóng đè, mồ hôi thấm ướt áo trong, trằn trọc mãi.
Sáng ra thức dậy cũng chẳng muốn ăn uống gì, anh chỉ ăn vài cái bánh dày lót dạ, mắt thì thâm quầng, ai không biết còn tưởng cái bánh dày này quá khó ăn. Bình thường, Lữ Trưng chỉ cần nhìn mặt Vệ Từ là có thể ăn thêm được hai bát cơm, vậy mà hôm nay anh ta cũng bị gương mặt này làm cho mất cả ngon.
Không đợi anh ta phàn nàn, Uyên Kính tiên sinh đang nheo mắt cúi sát vào quyển thẻ tre đột nhiên lên tiếng.
“Tử Hiếu, có khách quý đến, con ra đón đi.”
Vệ Từ không hiểu ra làm sao, nhưng nhìn đôi mắt đang nheo nheo của Uyên Kính tiên sinh, tim anh bất giác lạc nhịp.
“Bỗng có dự cảm không lành.” Anh lẩm bẩm.
Nhìn Khương Bồng Cơ bước từ trên xe ngựa xuống, Vệ Từ cảm thấy dạ dày mình hơi lâm râm, như thể mấy cái bánh dày vừa nãy đang lộn lên lộn xuống trong bụng.
Khương Bồng Cơ làm như không nhìn thấy biểu cảm khác thường trên mặt Vệ Từ, cô lên tiếng chào hỏi.
“Tử Hiếu, sau này chúng ta trở thành đồng môn rồi. Trước kia, Hi có điều gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-livestream-cua-nu-de/473157/chuong-312.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.