Chương trước
Chương sau
Với giác quan nhạy bén, Khương Bồng Cơ đã sớm phát hiện ra hai người dưới hòn giả sơn mà cô nghỉ ngơi.
Chẳng qua ban đầu người ta rất nghiêm chỉnh đàng hoàng, nói không chừng là cặp tình nhân đã thề non hẹn biển từ trước, nay tranh thủ tới đây thủ thỉ tâm sự.
Cô rất tự tin với thuật ẩn nấp của mình, chắc chắn sẽ không làm cho đôi tình nhân phát hiện, dọa sợ bọn họ.
Cô rất thuần khiết, nhưng chẳng may người ta lại là tay phịch thủ kỹ thuật thần sầu, đua xe như bay, đột nhiên khởi động xe khiến người khác không kịp chuẩn bị.
Hai người bên dưới không kịp nói một lời đã bay vào ôm nhau khăng khít, người lột đồ kẻ xé váy. Không bao lâu sau, quần áo trên người đã bị cởi gần hết, hai thân hình chồng lên nhau, động tác kịch liệt, trang sức trên đầu cô gái va chạm vào vách giả sơn phát ra tiếng keng keng.
Khương Bồng Cơ ngây ngốc ngay tại chỗ, đám khán giả thì gào khóc đòi xem cận cảnh.
[Chân Gà Hương Cam]: Oa oa oa... Hú hú hú... bác Streamer ơi, bác có thể điều chỉnh góc quay không, thế này chỉ nghe được mỗi âm thanh chứ chẳng thấy hình, một cảm giác thật khó chịu, hình ảnh âm thanh sống động mới là chương trình livestream đạt tiêu chuẩn chứ.
[Liên Minh Lão Phịch Thủ]: Chiếc xe này thiệt là, lái không kịp chuẩn bị luôn, dù tôi cũng được xem là tay lái lụa, nhưng cũng sém chút bay khỏi vách núi rồi.
Khương Bồng Cơ nhanh chóng lấy lại bình tĩnh, không đồng ý yêu cầu của đám khán giả, nhưng cũng không rời khỏi hiện trường.
Thế là, đôi uyên ương lén lút chơi dã chiến này càng quẩy tưng bừng không biết trời đất, nghe động tĩnh thì hình như đang chuyển rất nhiều tư thế, hồn nhiên không biết Khương Bồng Cơ đang nằm bên trên cũng như mười ngàn khán giả đang xem trực tiếp.
Khương Bồng Cơ cảm nhận sâu sắc rằng, tuy cô không phải cô nhóc mệnh danh Tử Thần trong miệng của đám khán giả đi tới đâu người chết tới đó, nhưng cũng có vài điểm tương đồng với vị đó. Có vẻ như cô đi tới đâu cũng gặp những chuyện thú vị, lần này ngay cả loại chuyện uyên ương dã chiến cũng đụng trúng.
[Streamer]: Hoàng thất Đông Khánh sớm muộn cũng tiêu tùng, Hoàng đế vụng trộm với thê tử đại thần và tiểu thiếp của cha, hoàng tử lại lén lút với vợ tương lai của một hoàng tử khác, còn chọn đúng ngay thời điểm kỳ thi khảo hạch để quấn nhau, cũng không sợ bị người ta bắt gian.
Đám khán giả bị câu nói của Khương Bồng Cơ oanh tạc đến bần thần cả người.
[Chân Gà Xả Tắc]: *khinh bỉ*, bác Streamer à, có phải bác đang nhìn trộm người ta không?
Nếu không thì sao cô biết được cặp nam nữ đang vụng trộm phía dưới là ai?
Khương Bồng Cơ thầm liếc mắt, cô vốn không phải nhắc tới vấn đề đó được chứ! Thế nhưng đám khán giả lievstream lại không ai có thể theo kịp suy nghĩ của cô, vì thế cô chỉ có thể chiều theo đối phương.
[Streamer]: Nghe giọng, tên đàn ông là Vu Mã Quân, tôi đã từng có duyên gặp mặt vài lần, sau này sẽ trở thành em rể tôi.
Đám khán giả lập tức ngẩn ra, cái định mệnh, Vũ Mã Quân đúng là gan to bằng trời, dám đội nón xanh cho em gái bác Streamer ngay trước mặt bác ấy.
Khương Bồng Cơ lại gửi một bình luận.
[Streamer]: Còn nữ là con gái Bắc Cương, sao lại phán đoán như vậy? Bởi vì vừa rồi lúc Vu Mã Quân xé váy cô ta, tiếng xé vải cho thấy đây không phải tơ lụa bình thương, đây là loại vải đặc biệt mà chỉ quý tộc Bắc Cương mới có thể mặc. Tôi từng xem qua nội dung này trong cuốn Chuyện Cười Dã Sử, tác giả rảnh rỗi tới mức đi xé từng loại vải khác nhau, ghi chép sự khác biệt của từng tiếng xé của mỗi loại vải. Hơn nữa trang sức trên đầu cô gái do vận động quá mạnh nên đập lên vách hòn giả sơn, từ âm thanh phát ra cũng có thể ước đoán được chất liệu tuyệt hảo của nó.
Quần áo cô gái bị lột sạch, động tác mạnh mẽ, khuyên tai vòng cổ ngọc ngà trang sức vung vãi khắp mặt đất, Khương Bồng Cơ chỉ cần nghe tiếng động cũng có thể ước đoán có bao nhiêu trang sức rơi trên mặt đất, chất liệu tốt hay không... Tổng hợp những điều trên, lại điểm tới thông tin đoàn người Bắc Cương tới Đông Khánh trong khoảng thời gian này.
Thân phận cô gái xem như đã rất rõ ràng rồi.
[Liên Minh Lão Phịch Thủ]: Tôi không biết nên nói lỗ tai bác Streamer tốt, hay là bác biết quá nhiều... Có vẻ như cái gì cũng biết.
Người ta làm chuyện đó, thế mà cô lại có thể nghe ra rất nhiều chuyện không liên quan đến như vậy. Cứ luôn có cảm giác mình và bác Streamer không cùng một thế giới...
Ế, không đúng, bọn hắn vốn dĩ không phải cùng một thế giới mà.
Mặc dù lắng nghe tiếng cảnh H dạt dào ở cự ly gần, thế nhưng sắc mặt Khương Bồng Cơ từ đầu đến cuối vẫn bình thường, ánh mắt vẫn trong sáng, không chút ảnh hưởng bởi đôi uyên ương đang dã chiến dưới kia.
Có một số lão phịch thủ chỉ cần nghe âm thanh đã chịu không nổi bắt đầu tự sướng bằng tay.
Với đám khán giả, Khương Bồng cơ quá lạnh lùng lãnh đạm, nhưng đối với cô mà nói thì đây chẳng qua chỉ là chuyện bình thường ở huyện.
Một chiến sĩ biến đổi gien phải trải qua huấn luyện khắc nghiệt, nếu ngay cả phản ứng sinh lý của mình cũng không thể khống chế thì đã bị đào thải khỏi hàng ngũ từ mùa quýt.
Khoảng hai nén nhang sau, phía dưới cuối cùng cũng đã mưa tạnh mây tan, đôi uyên ương ôm nhau thở hồng hộc.
Lúc này, có khán giả hỏi Khương Bồng Cơ.
[Số máy quý khách vừa gọi hiện không liên lạc được]: Bác Streamer, xem AV miễn phí xong cô có muốn phát biểu cảm nghĩ gì không?
[Streamer]: Rác rưởi
Nhìn hai chữ ngắn ngủn, không ít tay phịch thủ già đời đều nở nụ cười đầy ẩn ý.
Cặp đôi dưới kia nghỉ ngơi một chút, tiếp sau đó lặng lẽ vang lên tiếng mặc quần áo.
“Tứ điện hạ, chuyện hôm nay An Y Na sẽ nhớ mãi.”
Tứ điện hạ?
Ha ha, quả nhiên là Vu Mã Quân.
Khương Bồng Cơ cười lạnh, một người là Tứ hoàng tử Đông Khánh, một người là công chúa Bắc Cương sắp trở thành hoàng phi của Nhị hoàng tử, thế mà lại chạy tới hòn giả sơn chim chuột với nhau vào thời điểm đặc thù như thế này, chuyện này cũng thật sự là cực phẩm... Vị Tứ hoàng tử kia muốn làm gì?
Vu Mã Quân đã tỉnh táo lại, giọng nói vẫn có chút khàn khàn.
“Nàng thật muốn gả cho Nhị ca? Người như hắn căn bản không xứng có được nàng.” Vu Mã Quân khinh thường nói.
Công chúa Bắc Cương nhẹ nhàng hít một hơi nói: “Phụ vương bắt ta gả cho Nhị ca chàng, ta đành phải gả. Nữ tử thế gian, có ai không phải như vậy? Đều là cảnh ngộ đáng thương thân bất do kỷ, có thể giao cho chàng sự trong trắng của ta, ta đã không còn gì hối tiếc.”
Khương Bồng Cơ nhếch miệng.
Vị công chúa An Y Na này cũng là diễn viên có diễn xuất điêu luyện, nghĩ không cần nghĩ liền có thể nói hươu thành nai được
“Tứ điện hạ, chúng ta đành chấp nhận thôi. Từ nay về sau, ta chính là Nhị tẩu của chàng, chúng ta cũng không cần qua lại lén lút nữa. Nếu bị phát hiện, lại cho rằng Bắc Cương có âm mưu, hoà đàm thông gia chỉ là che mắt, như thế chúng ta chính là tội nhân hai nước.”
Khương Bồng Cơ lúc đầu còn tưởng vị công chúa này không tầm thường như thế nào.
Bây giờ xem ra nghe danh không bằng gặp mặt... Không đúng, nghe “tiếng” không bằng nghe danh.
Nói cho cùng vẫn là qua lại giữa mấy thằng đàn ông đùa bỡn mưu quyền mà thôi.
Bắc Cương để vị công chúa này gả tới là để châm ngòi ly gián giữa Nhị hoàng tử và phủ Trấn Bắc Hầu, làm quan hệ giữa Hoàng đế và hoàng tử trở nên gay gắt, khiến cho Đông Khánh không một ngày yên bình. Không nghĩ tới, vị công chúa này người còn chưa gả đi đã làm quan hệ hai vị hoàng tử trở nên hỏng bét.
Theo lý thuyết, vị Vu Mã Quân này dã tâm bừng bừng, mặc dù tuổi trẻ nhưng cũng là người tính chuyện kỹ càng, không giống như người óc heo, sao có thể tuỳ tiện bị công chúa An Y Na câu dẫn, tin tưởng diễn xuất của cô ta?
Cô nhíu nhíu mày, lại quên mất hầu hết đàn ông thời này đều xem phụ nữ là đồ vật lệ thuộc?
Công chúa An Y Na diễn quá giỏi, mà Vu Mã Quân lại quá tự phụ, tay ăn chơi cứ tưởng lừa được trái tim thiếu nữ thuần khiết, lại không biết đã sớm rơi vào mạng nhện của Hắc Quả Phụ... Chậc, một thằng ngu xuẩn khó đào tạo.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.