Hai cha con Phong Nhân ngồi trong cỗ xe đang lao vun vút.
Tiếng bánh xe lộc cộc pha lẫn với những âm thanh huyên náo khác truyền vào trong buồng xe nhưng vẫn không thể phá vỡ bầu không khí yên ắng kỳ lạ giữa hai người.
Một lúc lâu sau, Phong Nhân mới thở dài hỏi: “Tay con còn đau không?”
Phong Cẩn vẫn luôn ngồi nghiêm chỉnh, sắc mặt trắng bệch một cách bất thường, đôi môi mỏng gần như tím tái. Vết thương trên cánh tay cậu đã được y quan cầm máu băng bó, song máu thấm ướt phân nửa ống tay áo đến bây giờ vẫn chưa khô, nhìn trông rất chật vật.
“Đỡ hơn rồi ạ…” Phong Cẩn cúi đầu đáp, rồi lại ngập ngừng hỏi: “Phụ thân, Quan Gia…”
Phong Nhân ngắt lời cậu, nói: “Bây giờ, chỉ sợ Quan Gia đã quyết tâm liên hôn với Bắc Cương, muốn dùng cuộc hôn nhân này để ổn định cục diện chiến tranh biên giới của hai bên… Cái loại tính toán ngây thơ như thế này, đến con nít cũng không thèm dùng thế mà Quan Gia lại… chung quy vẫn là thứ không ra gì!”
Phong Cẩn nghe không sót một chữ nào, càng nghe cậu lại càng cảm thấy căng thẳng, dường như trong lòng có một cái trống nhỏ đang gõ dồn dập.
Ý của phụ thân là… dự định buông tha cho hoàng thất Đông Khánh đã hết thuốc chữa này sao?
“Hôm nay con cũng quá lỗ mãng, nếu cậu nhóc nhà Liễu Trọng Khanh không có võ nghệ cao cường thì con không chỉ bị thương một cánh tay thế này thôi đâu.”
Trong giọng nói của Phong Nhân chứa đựng cả đau lòng lẫn căm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-livestream-cua-nu-de/473125/chuong-280.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.