Chương trước
Chương sau
“Vậy thì hành động nhanh lên, nếu không nó bay thật đấy.” Kỳ Quan Nhượng gõ nhẹ chiếc quạt lông lên đầu gối, vẻ mặt nghiêm túc dường như đang suy nghĩ việc quan trọng nào đó, “Nếu đêm nay, Mạnh Hồn thực sự không ra tay, Lan Đình định làm gì tiếp?”
Hay nói cách khác, Khương Bồng Cơ nên lấy cớ gì để xuất hiện trước mặt Mạnh Hồn mà không khiến đối phương nghi ngờ?
Lần này, cô đã có chuẩn bị từ trước: “Văn Chứng cũng biết, Mạnh Hồn đã nắm được tung tích của Mạnh Lượng, cũng biết Mạnh Lượng đang ở Liễu phủ và biết không ít về mối quan hệ giữa hắn và Liễu phủ. Đã vậy ta sẽ lấy cái cớ "biểu tiểu thư" nghịch ngợm tùy hứng, tự ý xuất phủ chơi đùa suốt đêm không về, Liễu phủ lo lắng phái người đi tìm, trùng hợp đụng phải đám người Mạnh Hồn, thế nào? Lý do quá tốt đúng không?”
Kỳ Quan Nhượng nghe xong, đôi môi mỏng luôn mím chặt nãy giờ không khỏi giãn ra.
Người vô sỉ như anh ta đôi khi cũng không khỏi bội phục hành động vô sỉ mà Khương Bồng Cơ coi là vẻ vang, và nhân tiện đây cũng thương cảm thay cho Mạnh Lượng. Bị gài bẫy một lần chưa đủ, không lâu sau đó lại bị hãm hại thêm lần nữa, cuối cùng còn bị bóc lột đến giá trị cuối cùng.
Khương Bồng Cơ nói: “Chờ xem kịch hay tối nay đi, Văn Chứng có muốn tới xem không? Ta để lại cho Văn Chứng vị trí tốt nhất.”
Kỳ Quan Nhượng từ chối thẳng thừng: “Thôi khỏi, thân già này vẫn không đi thì hơn.” So với việc nhảy nhót lung tung thì anh ta vẫn thích ngồi ở một chỗ thoải mái hơn.
“Tiếc quá đi.” Khương Bồng Cơ nhấc chén trà lên nhấp một hớp, thầm nói với hệ thống: “Sắp tới giờ rồi, mở nhiệm vụ livestream giao lưu 50% ra, tiêu đề không thay đổi, [ Làm thế nào để chỉnh chết Mạnh Lượng một cách tao nhã mà lại không bị lãng phí].”
Quan hệ giữa cô và hệ thống vẫn vô cùng cứng ngắc, nhưng vì hiện trạng trước mắt hai người không cách nào có thể tách rời, cô đành phải kiêng dè và phòng bị nó. Đồng thời còn phải thường xuyên chú ý đến nhất cử nhất động của nó, cố gắng nắm quyền chủ động và khống chế mọi hoạt động trong tay mình, tránh đánh mất cục diện.
Hệ thống định cáu gắt lại với cô, nhưng chức năng chính của nó là livestream. Nếu Khương Bồng Cơ không livestream nữa thật thì nó sẽ nhận lấy những tổn thất vô bờ bến. Cần cản trở cái gì cũng được, nhưng không cần thiết cản trở việc tích lũy điểm người xem.
Cho nên, khi Khương Bồng Cơ yêu cầu mở hình thức livestream giao lưu, nó lập tức khởi động chương trình.
***
Phòng livestream vừa mở ra, chỉ trong nháy mắt đã có hơn 10,000 người xem vào phòng, trên màn hình ảo liên tục xuất hiện vô số bình luận.
[Xuân Lạnh]: Lo chết đi được, hôm qua đợi mãi vẫn không thấy phát livestream, tôi còn tưởng rằng sau này sẽ không phát nữa cơ.
[A Nhan]: Cùng nỗi lo trên +1. Lần đầu tiên biết phòng livestream này, tối qua nghe anh bạn cùng phòng giới thiệu nên vào xem, nhưng lại phát hiện không phát livestream, tôi cứ tưởng Streamer xảy ra chuyện nên không thể phát livestream được.
[Bác Lính Quèn]: Mặc dù tôi cũng khá lo lắng, nhưng nghĩ đến tính chất đặt biệt của cái phòng livestream này, có thể livestream là may lắm rồi, chứ không dám hi vọng xa vời ngày nào cũng phát livestream. Có lẽ Streamer gặp phải rắc rối gì đó nên mới không livestream.
Một nhóm người tỏ vẻ lo lắng, còn một nhóm nhỏ người xem mới thì chào hỏi làm quen. Có không ít người tỏ vẻ kinh ngạc trước tiêu đề của phòng livestream lần này.
Số người trong phòng livestream có hạn mức tối đa, người xếp hàng xem livestream lại nhiều, điều này dẫn tới có một bộ phận người xem không thể theo dõi liên tục các tập livestream được.
Rất nhiều người thắc mắc Mạnh Lượng là ai?
[Tiểu Yêu Tinh]: Tên Mạnh Lượng kia là ai vậy? Tại sao Streamer muốn chỉnh chết hắn? Hắn đã gây ra chuyện táng tận lương tâm gì à?
[Phong Khởi Thiên Lan]: Không phải phòng livestream này phát cung đấu sao? Tại sao lại trở thành xét xử tội phạm rồi? Nếu là như vậy, phải xếp vào loại livestream xét xử án kiện chớ. Streamer định dùng biện pháp nào để xử lý hắn? Phương pháp đẫm máu sao?
Người xem mới không rõ sự tình rất nhiều nhưng cũng có không ít người xem cũ luôn luôn theo dõi, biết rõ chuyện tày đình của Mạnh Lượng. Đối mặt với câu hỏi của người mới, bọn họ nhanh chóng phổ cập thông tin về bối cảnh, thân phận của Mạnh Lượng, cũng như những việc hắn từng làm.
Chẳng bao lâu, không ít người xem đều đồng tình cho rằng tên cặn bã đó chết là đáng đời.
Đương nhiên cũng không ít người thích ngược đời.
[Bác Gái Ở Thư Viện]: Cho dù Mạnh Lượng sai nhưng Streamer cũng không có tư cách dồn cậu ta vào đường chết. Cậu ta phạm pháp thì chỉ cần vạch trần sự việc ra, chắc chắn sẽ bị pháp luật trừng trị, hành động của Streamer thật là lỗ mãng.
Có mấy kẻ cũng nói tương tự, rối rít cho rằng Khương Bồng Cơ bắt chó đi cày, lo chuyện bao đồng, cũng không phải là cảnh sát, nhúng tay vào làm gì.
[Giang Sơn Như Họa Của Trẫm]: Streamer không có tam quan, ai muốn tìm kiếm chân thiện mỹ ở đây thì đừng vào nữa, đỡ phải nhức mắt.
Phát livestream rồi, Khương Bồng Cơ lại không đi làm nhiệm vụ ngay, mà lại ngồi luyện chữ một hồi.
Sau khi phân tích cục diện hiện tại và trao đổi ý kiến cùng Kỳ Quan Nhượng xong xuôi, tình hình căn bản là không có cảnh máu tanh như mọi người dự đoán.
[Streamer V]: Buổi tối chính thức phát livestream, đêm khuya gió lớn mới là thời điểm giết người, bây giờ là thời gian làm màu.
Màn hình bay qua một chuỗi bình luận 666666... (kí hiệu like).
[Giang Sơn Như Họa Của Trẫm]: Streamer của tôi lợi hại quá, lại còn có màn làm màu rườm rà này nữa. Cơ mà tôi chỉ muốn xem màn chính thôi!!!
[A Nhan]: Xem màn chính +1
[Xuân Lạnh]: Xem màn chính +2
Mặc hệ hàng đống người yêu cầu xem màn chính, Khương Bồng Cơ vẫn bình chân như vại.
Chẳng mấy chốc màn đêm đã buông xuống, Khương Bồng Cơ tạm thời tắt livestream, thay bộ trang phục tối màu cho dễ dàng hành động ban đêm. Cô lấy chiếc khăn che mặt màu đen, che kín hơn nửa khuôn mặt.
***
“Đô úy, ngài nói xem tin tức này có phải thật không? Không phải trước đó có tin thằng nhãi đó trốn trong Liễu phủ sao?”
Một người dè dặt nói, anh ta chỉ sợ thông tin này chỉ là cái bẫy để nhằm vào bọn họ, dù sao Mạnh Lượng phát rồ cũng không phải là chuyện ngày một ngày hai.
Đôi mắt Mạnh Hồn lóe lên sự tàn nhẫn: “Mặc kệ có phải thật hay không, chúng ta cũng phải đi một chuyến xem sao. Chỉ vì ngờ vực mà bỏ lỡ mất cơ hội tốt, sau này có muốn lấy mạng của tên súc sinh kia sẽ càng khó hơn.”
Lại có người lo lắng nói: “Đô úy, nếu đây là một cái bẫy thì làm thế nào?”
Mạnh Hồn bật cười, đáp lại: “Tên Mạnh Lượng kia có não không?”
Tất cả đều câm nín trước câu nói này.
Cũng đúng, một tên đầu heo làm sao có thể nghĩ được cách phục kích người khác chứ?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.