Chương trước
Chương sau
Lần đánh nghi binh này của Nhϊếp Lương không chỉ là vì lấy lại danh dự mà còn là để thăm dò tình hình bên trong quân địch, nhìn xem bọn họ có con át chủ bài nào. Lúc đối phương lấy xe ném đá ra, hắn không để ý lắm, nhưng rất nhanh đã phát hiện ra rằng tần suất và khoảng cách ném của xe bắn đá trên thành đối phương cao xa hơn phe mình nhiều. Nếu như mãi đến lúc quyết chiến mới phát hiện ra điều này, chắc chắn sẽ bị quân địch đánh đến nỗi trở tay không kịp, bây giờ vẫn có thể đền bù được. Vietwriter.vn

Vệ Ưng nói: “Liễu Hi rất coi trọng đệ tử Mặc gia, đối xử với kẻ sĩ dưới trướng xuất thân từ Mặc gia tương đối kính trọng, uy lực to lớn của xe ném đá cũng nằm trong dự liệu. Thần chỉ là lo lắng trừ xe ném đá ra, bọn họ còn che giấu sát chiêu khác chưa lộ ra bên ngoài…”
Nhϊếp Lương hỏi hắn: “Gián điệp phái ra ngoài vẫn chưa thăm dò được tin tức liên quan nào sao?”

“Liễu Hi làm việc cực kỳ cẩn thận, trông giữ đồ quân nhu chặt chẽ. Cho dù là ai, ra vào đều phải xuất trình lệnh bài, khai tên họ, gián điệp phe ta không có cách nào thăm dò sâu hơn.” Vệ Ưng tiếc nuối lắc đầu nhưng nói sang chuyện khác: “Có điều, những năm trước đây lúc Liễu Hi còn chưa trưởng thành, thần có giữ lại một tay, ra lệnh cho mấy tử sĩ lẻn vào Đông Khánh. Dường như bọn họ thu hoạch được không ít, bây giờ đang bí mật trên đường chạy về…”

Nhϊếp Lương nói: “Vẫn là Tử Thuận suy nghĩ chu đáo.”

Vệ Ưng lắc đầu thở dài: “Cũng không phải, chỉ là vì tam đệ của thần.”

“Cái người tên là Vệ Từ đó ư?”

Nhϊếp Lương vẫn còn nhớ rõ Vệ Từ, dù sao trên thế gian này cũng không thấy nhiều người đàn ông có phong thái như vậy, đó là người làm cho người ta ấn tượng sâu sắc.
Lại nói tiếp, Vệ Từ cũng được coi là ân nhân cứu nửa cái mạng của Nhϊếp Lương.

Nếu không có Vệ Từ bắt mạch cho hắn, có lẽ trước khi chết Nhϊếp Lương mới có thể phát hiện ra chuyện mình bị người ta động tay động chân.

“Chủ công mà Tử Hiếu chọn trúng, cho dù bên ngoài không hiển hách nhưng bên trong luôn có chỗ hơn người, không thể không đề phòng.”

Nếu như Khương Bồng Cơ biết được tin tức này, có lẽ sẽ cáu kỉnh một trận nhỉ?

Trên thực tế, bây giờ Khương Bồng Cơ đã rất cáu kỉnh.

Ngọn lửa lan ra rất nhanh, cho dù Kỳ Quan Nhượng đã phái người lấy nước, nhưng vật Nhϊếp Lương dùng để dẫn cháy chính là dầu đen, bên dưới còn đốt mấy nghìn xác chết, căn bản không thể dựa vào nhân lực để dập tắt được nó. Có một điều càng khiến cho người ta bực bội hơn, đó là binh lính quân địch trong lần cuối cùng leo thang mây đã âm thầm đâm rách túi chứa dầu đen, để cho dầu đen chảy dọc xuống tường thành. Khi xác chết bên dưới tạo thành một ngọn lửa lớn, ngọn lửa đã cháy lan đến dầu đen trên tường thành, ngọn lửa từ bên dưới leo lên trên lan tràn ra xung quanh, ảnh hưởng đến tòa tháp quan sát trên tường thành. Trong chốc lát, tất cả mọi người đều hơi nhếch nhác.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.