Chương trước
Chương sau
Nghĩ tới nghĩ lui, Khương Bồng Cơ cũng chỉ còn lại suy đoán này.

Cô không biết suy đoán của mình có đúng hay không, nhưng đề phòng những việc chưa xảy ra, nhìn xa trông rộng cũng là chuyện tốt.

Kỳ Quan Nhượng không dám chậm trễ, lập tức ra lệnh đi chuẩn bị, cho dù tốc độ phản ứng này đã rất nhanh rồi nhưng vẫn không theo kịp những biến hóa trên chiến trường. Nhϊếp Lương không lập tức lui binh, ngược lại lựa chọn vừa đánh vừa lui, mưu tính từ từ, đồng thời cố gắng hết sức duy trì trật tự để giảm bớt thương vong.

Hai quân giao chiến, việc rút lui cũng được xem trọng.

Nếu như một bên thất bại, cho dù bất chấp quay đầu bỏ chạy, cơ bản phải nghỉ cơm, bởi vì quân trận rối loạn thì quân địch có thể thừa thắng xông lên. Đặc biệt là gặp phải loại phần tử hiếu chiến như Khương Bồng Cơ này, cho dù cô là đại tướng trấn giữ biên ải, cô cũng muốn mang binh rời ải truy kích, đánh chó mù đường.
Làm thế nào mới có thể giảm bớt thương vong, khiến kẻ địch kinh sợ không dám truy kích?

Đương nhiên là phái người cuốn lấy quân địch để kéo dài thời gian, một bên đánh một bên lui, duy trì trận hình quân đội không bị rối loạn mới có thể giảm thiểu thiệt hại.

Phơi lưng cho kẻ địch mà không làm bất kỳ đề phòng nào thì không khác gì giao tính mạng của mình cho kẻ địch.

Đương nhiên Nhϊếp Lương sẽ không phạm phải loại sai lầm này, trong khi bọn họ rút lui, mưa tên trên tường thành vẫn chưa dừng lại.

Kẻ địch dưới tường thành từ từ lùi xa hơn mười trượng, Khương Bồng Cơ cũng không dám lơ là cảnh giác, ngược lại chân mày càng nhíu chặt hơn.

“Hỏa công nho nhỏ là tầm thường thiếu tôn trọng.”

Nhϊếp Lương nhìn tường thành phía xa, cho dù không nhìn thấy rõ người đứng phía trên là ai, nhưng hắn chắc chắn Khương Bồng Cơ cũng quan tâm đến tình hình chiến đấu ở tiền tuyến như mình.
Nỗi nhục nhã ngày hôm qua, đương nhiên hắn khắc sâu trong lòng. Hôm nay đánh nghi binh thăm dò tình hình sâu cạn của quân địch lại càng là vì lấy lại danh dự cho bản thân.

Chỉ tiếc là Khương Bồng Cơ làm việc quá cẩn thận, đã sớm dọn dẹp sạch sẽ rừng núi gần ải Trạm Giang.

Nếu không phải như vậy thì trận lửa lớn này đã có thể bao vây hết toàn bộ ải Trạm Giang.

Hôm nay là gió Đông Nam, sức gió không quá mạnh, đối với Nhϊếp Lương mà nói là vừa vặn.

Hơn nghìn cung thủ bắn mũi tên dẫn lửa về phía đống xác người dưới tường thành, hết đợt này đến đợt khác, không có một mũi tên nào chạm được đến bức tường thành.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.