Chương trước
Chương sau
Tài sản chôn theo trong Đế Lăng có thể coi là nghèo nàn, nhưng diện tích thì không hề nhỏ, toàn bộ lăng có thể chia thành năm phần.

“Hành lang đá” ghi lại tất cả câu chuyện về đế vương khi còn sống, “mộ chính” là nơi mai táng quan tài đế vương, “Tinh xá” chứa sách vở tranh vẽ của đế vương lúc còn sống, “Thần đường” là nơi đặt tượng đất nung của các hạ thần và hoàng đế đương triều, cuối cùng là “Ngoại điện” là nơi đặt tượng đất nung của hàng nghìn binh sĩ.

Theo sách sử ghi chép, ngoại trừ nữ đế đang tại nhiệm lúc này, kết cấu lăng mộ của mười hai vị hoàng đế trước đó giống nhau y như đúc.

Vào “Thần Lăng” tương đương với nhìn thấy lăng mộ của mười một vị đế vương khác.

Vệ Từ đi theo dòng người, đi qua “hành lang đá”, du khách rất đông, may mà thân hình của anh đủ cao, rất có cảm giác hạc trong bầy gà.
Hốc mắt Vệ Từ đỏ bừng, anh đứng ở góc cuối hành lang đá, từ từ bình tĩnh lại.

Lúc này, anh nghe thấy một giọng nữ trẻ tuổi nói lên tiếng lòng của anh ra.

“Vô cùng nhục nhã!”

Tuy hoàng thất nói rằng giao quyền lực ra, sửa thành quân chủ lập hiến, nhưng cũng đâu phải đã chết hết đâu, thế mà lăng mộ tổ tiên lại bị người khác bắt mở ra.

Vệ Từ quay đầu nhìn về phía phát ra âm thanh, nhìn thấy gương mặt xinh đẹp trắng trẻo của một bé gái mới sáu, bảy tuổi, đôi mắt cô bé ửng đỏ.

“Ngươi cũng thấy nhục nhã sao?” Vệ Từ hỏi cô bé.

Cô bé nói: “Chẳng lẽ không phải à?”

Vệ Từ nhìn cô bé, cảm giác rất thân quen, thậm chí còn có cảm giác xúc động gần gũi.

“Ở đây nhiều người lắm, ta dẫn ngươi đến chỗ khác, chờ người nhà của ngươi đến được không?”
Có rất nhiều kẻ lừa đảo, cô bé này có vẻ ngoài xinh đẹp như vậy, nói không chừng có thể sẽ gặp xui xẻo.

Cô bé liếc nhìn anh, nhếch miệng đưa tay ra.

Vệ Từ nắm tay cô bé đi về phía trước, thuận miệng hỏi: “Vì sao vừa nãy ngươi lại nói ‘vô cùng nhục nhã’?”

Cô bé lạnh lùng nói: “Gần một trăm năm trước, lực lượng tư bản dân gian phát triển, xúi giục dân chúng ép buộc hoàng thất thay đổi pháp luật, tầm ảnh hưởng của hoàng thất càng ngày càng yếu đi. Nữ đế thời đó đưa ra quyết định, chủ động ký kết hiệp ước quân chủ lập hiến. Có điều, hoàng thất chung quy vẫn là hoàng thất, luôn có người lo rằng nữ đế có thể phục vị, năm lần bảy lượt chạm vào giới hạn. Hoàng thất đã từ bỏ quyền lực lâu rồi, ngoại trừ nắm một ít binh quyền trong tay ra, căn bản không có thứ gì để dựa vào, nên không thể không thỏa hiệp. Hơn hai mươi năm trước, lăng mộ của Thái Tổ sụp đổ, người ngoài lấy cớ bảo vệ di tích lăng mộ, mong muốn phái chuyên gia vào tu sửa, qua đó nghiên cứu lịch sử về thời đại cũ, hơn nữa còn quá đáng hơn khi đưa ra yêu cầu vô lý là xây dựng nơi này thành điểm tham quan.”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.