Dương Tư nói: “Hán Mỹ, câu chuyện này dạy chúng ta một đạo lý, cậu đoán xem đó là đạo lý gì?”
Đọc truyện tại Vietwriter.vn
Lý Uân nhíu mi suy nghĩ một lát rồi hỏi không chắc chắn lắm: “Danh tiếng?”
Dương Tư vỗ tay cười: “Đúng vậy, làm chuyện gì cũng phải tạo danh tiếng tốt thì mới lừa được người. Chỉ cần danh tiếng đủ tốt, dù cậu có gϊếŧ người phóng hỏa, bắt cóc cướp giật thì dân chúng vẫn thấy cậu không làm gì sai, cậu làm rất tốt, vỗ tay hoan hô cậu.”
Lý Uân nói: “Tiên sinh đang dạy hư người ta rồi.”
Dương Tư cười, nói: “Dạy hư người ta? Cái này còn cần đến lượt ta dạy à? Cậu quay sang nhìn chủ công nhà chúng ta đi, đó mới là ‘người trong nghề’ giỏi giang.”
Chủ công nhà mình làm chuyện xấu, không phải lần nào cũng làm như vậy hay sao?
Sắc mặt Lý Uân trầm xuống, nói: “Sao chúng ta có thể nghị luận sau lưng chủ công được.”
Dương Tư phất tay nói: “Kể cả chủ công có nghe được thì ngài ấy cũng không có ý kiến gì.”
Lúc này, Lý Uân thính tai nghe được một câu nói.
“Không, ngài ấy rất có ý kiến đó.”
Lý Uân chợt quát một tiếng: “Ai trốn ở đó vậy?”
Má ơi!
Bị phát hiện mất rồi!
Lý Uân bất ngờ đứng dậy, đá văng ván cửa, nhanh nhẹn nắm lấy cổ áo tên kia, bắt người đang núp phía sau ra.
“Lực cánh tay của tráng sĩ thật tốt nha!”
Rõ ràng bị bắt tại trận, người nọ không những không chột
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-livestream-cua-nu-de/3277436/chuong-1775.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.