🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Hắn không nhớ lầm, Nhan Lâm vừa mới nói không phải Dương Đào không có phần thắng.

“Tác chiến thủy quân không giống với binh lính bình thường, không chỉ đòi hỏi sự huấn luyện lâu dài mà còn đòi hỏi kinh nghiệm chắc chắn tích lũy từ thực chiến. Liễu Hi đánh trận ở phía Bắc, chỉ có một hai trận thủy chiến, kinh nghiệm tác chiến non nớt. Thủy vực Chương Châu phức tạp, bọn họ vừa mới đến đây, hoàn toàn không biết về đường đi thủy vực, thay đổi thời tiết, tình hình sông ngòi ở đây.” Nhan Lâm rủ mắt nói: “Tận dụng tốt điều đó, chưa chắc không có phần thắng.”

Tiền Tố rất tin tưởng vào Nhan Lâm, sau khi nghe xong thì tự tin hơn một chút.

Nhưng mà…

“Nếu như sơ suất không giữ được Chương Châu...” Tiền Tố hỏi một vấn đề rất khó chịu.

Nhan Lâm nói: “Nếu như không giữ được Chương Châu thì Liễu Hi có thể mang binh xuôi theo sông lớn xuống thẳng phía dưới, tấn công Nam Thịnh... Kết quả còn cần nói nhiều sao?”
Nếu như Chương Châu thua thủy chiến, Dương Đào muốn trở mình cũng không dễ dàng.

Dù sao, kẻ địch ngấp nghé bọn họ không chỉ có Khương Bồng Cơ mà còn có một An Thôi tâm tư xảo quyệt.

Trước có con hổ dữ Khương Bồng Cơ, sau có con sói đói An Thôi, Dương Đào chính là nhóc đáng thương bị kẹp ở giữa.

Lúc mọi người dưới trướng đang mờ mịt lo lắng cho tương lai sau này của mình, Dương Đào vẫn ăn uống no say ngủ ngon giấc, mỗi ngày thức dậy mặc quần áo rửa mặt ăn cơm, vây xem huấn luyện thủy quân, xử lý công văn, bận rộn đến lúc trăng treo giữa trời mới trở về nhà ăn cơm, trêu chọc con trai, chàng chàng thϊếp thϊếp với vợ...

Nhan Thư Yểu vốn chứa đầy một bụng tâm sự, nhìn thấy chồng nên làm gì thì làm, nhất thời có loại cảm giác vô lực như đấm vào bông vải.
“Lo lắng cái gì... Dù sao sẽ không đến nỗi ngay đến hai mẹ con nàng vi phu cũng không che chở được.”

Dương Đào quay người sang hướng vợ, còn có một bé con đang nằm ê a giữa hai người bọn họ.

Đứa bé lớn lên rất nhanh, trắng trắng mập mập, khỏe mạnh kháu khỉnh, thấy người là mỉm cười, Dương Đào lần đầu tiên được làm cha, dĩ nhiên cảm thấy mới mẻ.

Nhan Thư Yểu nói: “Thϊếp thân không phải lo lắng về chuyện này... Chỉ cần đi theo phu quân, trần gian hay âm phủ cũng không sao cả.”

“Những lời không may mắn này nói ít thôi, dương khí đứa nhỏ yếu ớt, cẩn thận chọc phải thứ không sạch sẽ.” Dương Đào rất ngây thơ xùy xùy mấy tiếng, nói tiếp: “Chẳng qua vi phu dồi dào dương khí, phu nhân đừng ngại sát lại gần một chút. Mặc kệ kẻ xấu nham hiểm u ám gì đó đều không thể đến gần hai mẹ con nàng.”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.