🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Tiểu binh nói: “Làm gì có! Gạo thóc mà quý nhân không ăn thì đều bị gã nuốt hết, nên mới nuôi ra được đầu heo óc heo thế kia!”

Người hầu nói: “Quý nhân cũng phải ăn, ăn xong thì còn có thể dư lại bao nhiêu chứ?”

Tiểu binh lại nói: “Có lần ta nhìn thấy, hai bát cơm trắng thượng hạng vẫn còn nguyên vẹn, quý nhân chỉ động hai đũa, còn dư lại đều bị gã ta ăn hết, cả ngày ăn cơm thừa như vậy, sớm muộn gì gã ta cũng sẽ trở thành một con heo thôi. Gã ta không xem lại thân thế của mình ti tiện đến thế nào à, sao lại có phúc phận ăn thức ăn của quý nhân chứ!”

Tôn Văn nghe đến đó, cả người run lên, vội vàng đưa tay bắt lấy cổ tay người hầu.

Ông hỏi: “Ý hắn là một bữa chỉ động hai đũa hay là mỗi một bữa đều chỉ động hai đũa?”

Nếu như là trường hợp trước, điều này nói rõ khẩu vị Nhϊếp Lương không tốt. Nếu như là trường hợp sau, thì chứng tỏ sức khỏe của Nhϊếp Lương đang gặp vấn đề lớn.
“Tiểu nhân đã thăm dò rồi, gần như bữa nào cũng như vậy cả, ngoài ra...” Người hầu vội vàng nói tiếp: “Ngoài ra, tiểu nhân còn dò la được một tin tức khác. Vị quý nhân kia mỗi bữa đều ăn uống rất ít nhưng uống thuốc lại không ít hơn một chén đâu. Bã thuốc nấu xong đều phải đốt cháy sạch sẽ rồi bí mật chôn lấp.”

Tôn Văn nghe xong, chậc lưỡi hít hà: “Vốn tưởng rằng đã đánh giá Nhϊếp Lương đủ cao rồi, không ngờ vẫn đánh giá thấp sự thận trọng của hắn.”

Làm việc cẩn thận đến mức này đúng là hiếm thấy.

Nếu không phải Tôn Văn không ra bài theo lẽ thường, sợ là rất khó bắt được bằng chứng sức khỏe của Nhϊếp Lương không tốt.

Tôn Văn nghĩ thầm trong lòng một lúc, rồi lại dặn dò người hầu: “Ngươi nghĩ cách lén lút lấy chút bã thuốc, càng nhanh càng tốt, càng cẩn thận càng tốt.”
Người hầu nói: “Tiểu nhân tuân lệnh.”

Chờ người hầu lui xuống, Tôn Văn vỗ vỗ ống tay áo, trong miệng thở ra một hơi hỗn loạn.

“Đã đến lúc tìm cớ cáo từ rồi, nơi đầm rồng hang hổ này thật sự không thích hợp ở lại lâu.”

Từ khi Tôn Văn đi tới Nhϊếp doanh, tính mạng của ông đã không còn nằm trong tay ông nữa, một thanh đao sắc bén gác trên cổ, bất cứ lúc nào cũng có thể lấy đi tính mạng của ông. Ông không thể lộ ra một chút nhát gan căng thẳng nào, mặt ngoài thì chuyện trò vui vẻ, nhưng bên trong đã tính toán trước mọi việc, nên mới có thể giữ vững tình cảnh.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.