Ăn cơm, Tôn Văn hỏi đầu bếp: “Nhà bếp quân doanh đều có tay nghề như vậy sao?”
Đầu bếp lộ ra vẻ mặt khó xử, nói: “Tiểu nhân chỉ biết nấu thức ăn, không thể sánh được đầu bếp nổi tiếng ở quán rượu.”
Tôn Văn cười nhạo: “Lão già ta tốt xấu gì cũng coi là khách quý, thức ăn toàn hàng thứ phẩm như vậy, không phải càng oan ức cho Quang Thiện Công hơn sao?”
Đầu bếp vẫn chưa hiểu “Quang Thiện Công” là ai, Tôn Văn nhắc nhở một chút thì hắn mới biết được.
Sau khi biết rõ là ai, hắn chỉ còn biết cười gượng hoảng sợ.
Dĩ nhiên đồ ăn của chủ công không thể nào giao cho nhà bếp bình thường xử lý, nếu như gian tế trà trộn vào trong quân doanh và đầu độc phần thức ăn của chủ công, vậy chẳng phải là Game Over rồi ư? Vì đảm bảo an toàn, đồ ăn của Nhϊếp Lương đều do người phụ trách chuyên môn chuẩn bị, nguyên liệu và nhà bếp dùng để nấu ăn đều tách riêng ra.
Không chỉ có Nhϊếp Lương mà những chư hầu như Khương Bồng Cơ, Dương Đào cũng giống vậy.
Tôn Văn không có cách nào moi thông tin từ phía Phiền Thần, còn phải luôn đề phòng bị moi thông tin, nhưng đối phó với một đầu bếp thì dễ dàng hơn nhiều.
Ông không dò hỏi đến những vấn đề nhạy cảm, ví dụ như một ngày Nhϊếp Lương ăn mấy bữa, một bữa ăn bao nhiêu, chỉ lấy giọng điệu tò mò hỏi thăm tay nghề thức ăn ngày thường của Nhϊếp Lương ra sao. Ông thấy răng lợi Nhϊếp Lương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-livestream-cua-nu-de/3277410/chuong-1749.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.