Tôn Văn có can đảm trách mắng người khác trong trận địa quân địch, không hề để ý đến sống chết, dũng khí cũng thật đáng khen.
Có viên tướng trẻ tuổi cười đùa: “Khó chơi thì đã đành, nhưng lại còn là một người hai mặt trơ tráo nữa, mạt tướng nhìn sắc mặt mấy vị tiên sinh đều không được dễ nhìn cho lắm. Tên Tôn Văn này không phải là một lão già, vai không thể gánh, tay không thể nâng sao, ông ta không sợ có người cho ông ta mấy nhát, đưa ông ta đi gặp Diêm Vương à?”
Vệ Ưng rũ mắt nói: “Sợ là trong lòng Tôn Văn biết rõ, nên đã không sợ hãi gì nữa rồi.”
Trách cứ người khác đến nỗi không hề khách sáo như vậy, đây vẫn là lần đầu hắn nhìn thấy.
Phiền Thần nói: “Tại hạ vẫn tò mò, mục đích của Tôn Văn tới đây chỉ là vì thay Liễu Hi chất vấn một câu thôi sao?”
Vệ Ưng khẽ chau mày lại, nhàn nhạt nói: “Sợ là không đơn giản đến vậy.”
Mấy người bàn bạc thở dài, duy chỉ có Nhϊếp Lương ngồi trên ghế chủ vị rũ mắt suy nghĩ sâu xa, chân mày mang theo mấy phần phong sương.
Cho dù Nhϊếp Lương kiềm chế rất tốt nhưng hôm nay vẫn bị Tôn Văn chọc tức.
Thân thể của hắn vốn hư nhược gầy yếu, vì không muốn ảnh hưởng đến lòng quân nên mới cố gắng gượng, thời gian mỗi lần xuất hiện trước mặt người khác luôn không dài, chỉ vì để che giấu tình hình thực tế của mình. Cơn giận hôm nay ảnh hưởng đến tim phổi, hắn chỉ có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-livestream-cua-nu-de/3277408/chuong-1747.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.