Cậu là học sinh ở thư viện Kim Lân, phu tử và viện trưởng sẽ để cho cậu đi sao?
Tôn Văn nói: “Để ông đi xin chủ công, đương nhiên cháu có thể đi rồi. Nhưng mà đến doanh trại, ông không thể lúc nào cũng quan tâm chăm sóc cho cháu được. Doanh trại không thể so với nhà mình, cháu phải chuẩn bị tinh thần chịu khó chịu khổ, không được than thở vì mệt mỏi đâu.”
Tôn Lan lắc đầu nói: “Cháu không sợ chịu khổ.”
Hai ông cháu nói chuyện xong, một đêm này Tôn Lan mất ngủ, hôm sau đi học, cậu không nhịn được nói với Kỳ Quan Tĩnh Tuệ.
Tất nhiên là cậu chưa nói ra mình thích đối phương hay là ông nội muốn cô bé làm dâu Tôn gia mà chỉ nói với cô là đi theo quân đội để rèn luyện.
Kỳ Quan Tĩnh Tuệ nói: “Sao đột nhiên lại phải vào doanh trại?”
Tôn Lan ngại ngùng đáp: “Có lẽ gia gia thấy tính cách của ta quá mềm yếu, không tự lập được, vào doanh trại học hỏi thêm cũng tốt.”
Kỳ Quan Tĩnh Tuệ hỏi cậu: “Vậy còn chương trình học ở trường thì sao?”
Tôn Lan đáp: “Ta định mang theo bài học trong một năm, cố gắng không bị thụt lùi so với các bạn.”
Kỳ Quan Tĩnh Tuệ nói: “Hành quân đánh giặc không phải trò đùa của trẻ con, phải đi đến những nơi rừng thiêng nước độc đấy, thân thể huynh chịu đựng được không?”
Kỹ năng cưỡi ngựa bắn cung của Tôn Lan không tốt lắm, trình độ bình thường, thân thể cũng hơi yếu.
Nếu tham gia hành quân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-livestream-cua-nu-de/3277372/chuong-1711.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.