“Nếu không... Từ gọi người chuẩn bị nước nóng tẩy rửa một chút?”
Khương Bồng Cơ lẩm bẩm: “Tỉnh dậy rồi hãy nói, bây giờ đi ngủ trước đi.”
Cô giống như bạch tuộc có tám xúc tu giam cầm anh trong ngực, nhắm mắt gối lên bả vai anh, tìm tư thế nằm thoải mái.
Vệ Từ hơi nghiêng đầu qua, mượn tia sáng ban mai xuyên qua cửa sổ giấy, miễn cưỡng thấy rõ dáng vẻ của cô.
Lúc anh nhìn thấy đôi môi hơi sưng đỏ của cô, bờ vai lộ ra ngoài chăn gấm điểm xuyết từng dấu hôn dấu tay đan xen vào nhau, bỗng dưng đỏ mặt.
Vệ Từ đưa tay qua kéo chăn gấm lên, che đậy vết tích chọc người ta mơ mộng kia đi, nằm đối mặt với cô đi vào giấc ngủ, chỉ lát sau đã rơi vào mộng đẹp.
Lúc Khương Bồng Cơ tỉnh lại đã khoảng giờ Mùi canh ba, một giờ bốn mươi lăm phút chiều.
Vệ Từ vẫn đang ngủ say bên cạnh, Khương Bồng Cơ không kinh động đến anh, đưa tay cầm lấy quần áo nằm rải rác bên cạnh giường, tùy ý khoác lên bả vai.
Có lẽ là làm ra tiếng động lớn, không bao lâu sau Vệ Từ cũng tỉnh lại, nhìn thấy bóng lưng Khương Bồng Cơ đang ngồi bên giường mặc quần áo.
“Huynh không ngủ thêm chút nữa sao?” Khương Bồng Cơ hỏi.
Vệ Từ ho khan một tiếng, nói: “Dù sao cũng nên gọi người đi chuẩn bị đồ vật. Nếu chủ công đi ra ngoài với bộ dáng này, sợ là tôi tớ trong phủ đều biết chuyện.”
Anh không phải là người thích hà khắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-livestream-cua-nu-de/3277330/chuong-1669.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.