🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Không phải anh thích nằm dưới, rõ ràng là không dám mạo phạm người phía trên.

Đối với Khương Bồng Cơ, đã là chủ công thì cũng là bệ hạ, bất cứ lúc nào anh cũng không dám mạo phạm vượt quá bổn phận, cho dù là lúc trên giường.

Một lúc sau, Khương Bồng Cơ nghe thấy tiếng nói nhỏ như muỗi kêu của Vệ Từ hỏi mình.

“Vật kia... dùng thế nào?”

Khương Bồng Cơ không nhịn được, vừa bật cười vừa nhẹ nhàng ôm ngang người Vệ Từ lên đi vào trong phòng.

“Tử Hiếu biết không? Ta rất thích dáng vẻ muốn nói nhưng thôi của huynh, hận không thể nhét huynh vào bụng mới thỏa lòng vui sướиɠ.”

Vệ Từ: “...”

Với tư cách là một người đàn ông, điều này không có gì không đúng ư?

Anh luôn cảm giác không có gì khác so với kiếp trước, điều khác biệt duy nhất chính là kiếp trước trực tiếp bị đè dưới sàn nhà, kiếp này tốt xấu gì còn có thể lên giường.
“Tử Hiếu, lúc này huynh còn đang suy nghĩ cái gì?”

Khương Bồng Cơ không thể chờ đợi được nữa buông vạt áo anh ra, tay phải lướt nhanh đến bên hông anh, tùy tiện mò đến thắt lưng ở giữa, nhẹ nhàng kéo một cái đã tháo ra dễ dàng.

Vệ Từ chớp chớp mắt, chợt nói: “Nếu như chủ công là đàn ông thì một màn này... Dường như càng thêm hợp tình hợp lý một chút.”

Khương Bồng Cơ mỉm cười phụ họa: “Cho dù là nam hay nữ, huynh cũng không thể trở mình được đâu.”

Dứt lời, cô ném thắt lưng ra ngoài, không có thắt lưng trói buộc nên việc cởϊ áσ quần diễn ra rất suôn sẻ.

Dưới ánh nến lung linh, từng lớp quần áo lần lượt bị cô ném ra khỏi giường, mắt thấy Vệ Từ sắp biến thành trứng gà lột vỏ, bản thân Khương Bồng Cơ vẫn còn... Không đúng, quần áo của cô cũng thiếu đi hai lớp áo, sau khi vạt áσ ɭóŧ được thả ra, lộ ra áo yếm hoa sen màu vàng nhạt…
Khương Bồng Cơ: “...”

Vệ Từ: “...”

Lặng lẽ meo meo rút tay lại, thế nhưng lại vừa vặn bị tóm gọn giữa đường.

“Vệ Tử Hiếu, huynh khá lắm, đã nói không mạo phạm không vượt quá bổn phận đâu?”

Bạn đang đọc truyện tại Vietwriter.vn

Vệ Từ nói: “Tuy là quân thần, không dám vượt quá bổn phận, nhưng nam nữ trên giường đều có phân chia công việc cụ thể, Từ chỉ cố gắng hết sức làm phần việc của mình... mà thôi...”

Nói xong, Khương Bồng Cơ đã vén chăn lên, thoáng chốc đắp kín hai người lại.

Không có ánh nến chiếu sáng, tầm mắt tối đen như mực, những giác quan khác trở nên nhạy cảm hơn.

Hô hấp hai người hòa cùng một chỗ, nhiệt độ không khí tăng lên nhanh chóng.

Khương Bồng Cơ vừa lần mò cởi phát quan trâm ngọc trên đầu Vệ Từ xuống, để cho mái tóc dài như thác nước của anh tản ra, vừa hôn từ chân mày đến mắt của anh, chuyển thẳng một đường đến môi anh. Bốn cánh môi chạm vào nhau, bầu không khí ấm áp như mưa xuân ban đầu lập tức trở thành ánh nắng ngày hè oi bức. Vệ Từ cũng không phải cứng nhắc không làm gì cả, anh chủ động vòng qua cổ và bả vai cô, đầu ngón tay giật giật sợi dây áo yếm, khẽ kéo nó ra.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.