Khương Bồng Cơ “cơ thể không khỏe”, lúc này lại đang nương nhờ trong nhà Vệ Từ không chịu rời đi, nhìn dáng vẻ sinh khí dồi dào của cô, làm gì có một chút dáng vẻ khó chịu nào? Vệ Từ không đáp lời, đưa tay đẩy mứt hoa quả cô thích ăn đến trước mặt cô, khóe môi nở nụ cười nhẹ.
“Đúng rồi, lễ vật ta đưa cho Tử Hiếu, huynh đã mở ra xem qua chưa?”
Vệ Từ nói: “Vẫn chưa mở ra.”
Khương Bồng Cơ chống cằm nói: “Vậy bây giờ huynh đi mở ra nhìn xem một chút đi.”
Vệ Từ bật cười, nói: “Nào có ai mở quà ngay trước người tặng chứ? Thật thất lễ!”
Khương Bồng Cơ nháy mắt với anh, dưới ánh nến đôi mắt cô sâu thẳm mà sáng ngời: “Dựa theo quan hệ của ta và huynh, chút thất lễ này càng giống là tình thú hơn.”
Vệ Từ không lay chuyển được cô, chỉ có thể lấy ra một chiếc hộp vuông đỏ thẫm từ trong tay áo. Bên ngoài chiếc hộp này được phủ một lớp vật liệu không biết tên, lớp da ngoài sờ lên mềm mại nhẵn nhụi, cho dù Vệ Từ học rộng tài cao, anh cũng không phân biệt được đây là da lông của loài động vật nào.
Dưới ánh mắt sáng rực nhìn chăm chú của Khương Bồng Cơ, anh nhẹ nhàng mở chiếc hộp ra. Dưới ánh nến, thứ đó phát ra ánh sáng trắng chói mắt, vô cùng rực rỡ đẹp mắt.
“Đây là nhẫn sao?”
Vệ Từ nhìn chăm chú, phát hiện nguồn gốc của ánh sáng trắng là từ châu báu được khảm bên trên bề mặt chiếc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-livestream-cua-nu-de/3277325/chuong-1664.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.