Khương Bồng Cơ giống như một miếng thịt ba chỉ bị bày trên thớt mà nằm trên ghế bên cạnh bàn, hai tay gác ra sau đầu, mở thẻ tre công văn ra đắp lên mặt để che đi ánh mặt trời. Một chân cô duỗi thẳng, cái chân còn lại đưa lên gác trên bàn, bàn chân trần lắc qua lắc lại...
Kỳ Quan Nhượng đi vào trong thì nhìn thấy dáng vẻ như bị chó gặm của chủ công nhà mình, hàng chân mày giật giật nhưng cuối cùng vẫn không nói lời nào.
Đừng nói là phụ nữ mà ngay đến cả đàn ông cũng hiếm khi bày ra dáng vẻ không để ý đến lễ nghi như vậy.
“Tham kiến chủ công.”
Kỳ Quan Nhượng thi lễ một cái, Khương Bồng Cơ thổi một hơi về phía thẻ tre, thấy nó không bị thổi bay đi, cô mới đưa tay lên lấy nó xuống.
“Văn Chứng? Có chuyện gì à?”
Khương Bồng Cơ ngáp một cái, lười biếng dựng người lên ngồi thẳng dậy nhưng trông cô vẫn mềm nhũn, không có chút tinh thần nào.
“Mấy ngày gần đây, chủ công rất mệt mỏi sao?”
Kỳ Quan Nhượng thử thăm dò, anh ta không có cơ hội bắt mạch cho Khương Bồng Cơ nên chỉ có thể nói gần nói xa.
Chủ công luôn luôn sinh khí dồi dào, đột nhiên lại mệt mỏi rã rời chỉ muốn đi ngủ, dù sao cũng không phải là dấu hiệu tốt lành gì.
Khương Bồng Cơ chống cằm lẩm bẩm: “Văn Chứng, bốn, năm ngày qua, ta đã không được chợp mắt rồi. Huynh nói đi, ta có mệt hay không?”
Đừng thấy cô không có quầng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-livestream-cua-nu-de/3277310/chuong-1649.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.