Nếu có công dẫn tiến, Phong Giác cũng có thể mượn cơ hội này xuất sĩ một lần nữa. Thân làm cha, đương nhiên Phong Nhân không hy vọng đứa con trai út của mình ở nhà cả ngày quần nhau với nhóc con mới ba tuổi. Phong Giác không hợp làm thầy. Bảo anh ta dạy chữ dạy người sao? Ha ha, dạy hư học sinh đấy.
Hoàng Tung cũng to gan, vậy mà dám yên tâm phó thác con gái cho Phong Giác dạy bảo, không sợ bị dạy lầm đường lạc lối à?
Phong Giác đáp: “Nhi tử không còn nghĩ tới con đường làm quan nữa, chỉ vì cảm thấy tính tình Lan Đình Công thú vị mà thôi.”
Phong Nhân âm thầm thở dài một tiếng. Ông cũng biết đứa con út của mình bướng bỉnh, ngoại trừ mặc kệ, ông cũng chẳng có cách nào.
“Vậy... Người con tiến cử là ai?” Phong Nhân thuận miệng hỏi.
Dù Phong Giác có tâm tư xuất sĩ nữa không, lần này anh ta chủ động tận dụng mạng lưới giao thiệp để lôi kéo nhân tài giúp cho Khương Bồng Cơ cũng là tín hiệu cho thấy anh ta có thiện ý.
Đương nhiên Phong Nhân không muốn Phong Giác lấy lòng vì nguyên nhân gì đó đặc biệt, kết duyên không thành, ngược lại còn kết thù kết oán!
Phong Giác nhìn ra được tâm tư của phụ thân, lạnh lùng trả lời: “Người Nông gia, có lẽ là truyền nhân còn sót lại sau khi trải qua sàng lọc đi. Người này họ Đậu, tên Hi, tự Tông Quang, trước kia là đồng môn của nhi tử. Theo như lời Lan Đình Công nói hôm nay, có lẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-livestream-cua-nu-de/3277278/chuong-1617.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.