Khương Bồng Cơ nghiêm túc xem, tập trung ghi nhớ, vừa ăn quà vặt vừa nhẩn nha đi về nhà.
“Ting ting”, tin nhắn riêng vang lên, Khương Bồng Cơ liếc một cái, hóa ra là lão thủ trưởng nhắn tin đến.
[Cha Mày]; Tại sao phải làm mọi chuyện rắc rối như thế?
“Có câu ‘cho người ta cá không bằng chỉ người ta cách câu cá’.” Khương Bồng Cơ nói: “Tôi biết có thể ‘đi cửa sau’, năn nỉ lão thủ trưởng hỗ trợ, thay mặt giúp tôi mua phân bón, nhưng dù sao cũng không phải là kế sách lâu dài. Trong thời gian ngắn, dùng phân bón có hiệu quả rất cao, nhưng về lâu về dài lại ‘gϊếŧ chết’ khả năng phát triển nông nghiệp của thời đại này. Hơn nữa, lão thủ trưởng không thể lúc nào cũng thay tôi mua được, đúng không?” Vietwriter.vn
[Cha Mày]: Quyết định quá nóng vội sẽ “gϊếŧ chết” tiềm năng vô hạn ẩn bên trong, cô rất có tâm nha.
Khương Bồng Cơ nói: “Ngay khi bắt đầu làm một cái gì đó thì nên yêu thích nó và kiên trì thực hiện nó, dù gì tôi cũng là chủ công của bọn họ, tôi muốn trở thành người bảo đảm thái bình cho nhân dân.”
Dẫu sao cái cô cần không phải là hiệu quả ngắn hạn mà là sự phát triển lâu dài.
Cô ở thế giới này mười năm, bỏ ra rất nhiều tâm huyết, tất nhiên cô hy vọng mọi thứ có thể phát triển tốt hơn.
Liễu Hi chẳng qua chỉ là người bình thường, tuổi thọ cũng có hạn, cô hy vọng khi mình không còn ở đây, mọi thứ có thể phát triển
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-livestream-cua-nu-de/3277276/chuong-1615.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.