🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Chẳng lẽ sau này Kỳ Quan Nhượng tang vợ, mấy năm sau hai người mới âm thầm tu thành chính quả?

Nếu vậy, Vệ Từ thì sao?

Khương Bồng Cơ không biết những suy nghĩ này trong đầu Liễu Xa, chỉ hờ hững nói: “Thẳng thắn, đây là điều kiện cơ bản để kết minh.”

“Ta không phái người gϊếŧ cậu ta.” Liễu Xa lắc đầu phủ nhận, chợt nghĩ tới điều gì đó, lại nói thêm: “Nhưng ta cũng không dám cam đoan là thực sự không có. Vạn vật sinh linh đều có thất tình lục dục, nó cũng không ngoại lệ. Nhưng nó lại cao ngạo mà tự phụ, coi thất tình lục dục là vướng víu, chủ động bỏ đi những cảm xúc này, phần cảm xúc này cuối cùng biến thành ‘Liễu Xa’ độc lập. Tuy nói là độc lập, nhưng hai thể có chung một gốc, đối phương lại giữ được thực lực, nếu nó muốn thần không biết quỷ không hay mượn tay ta làm cái gì đó, ta sẽ không phát hiện được.”
Liễu Xa vô cùng thống hận tình trạng này.

Đối phương đã từng lén lút điều khiển thân thể này, bóp chết Cổ Mẫn vừa sinh nở không lâu.

Không chỉ Cổ Mẫn, sợ là hai đích tử chết yểu lúc trước cũng có liên quan đến đối phương.

Liễu Xa không dám nghĩ...

Trước khi lâm chung, Cổ Mẫn tuyệt vọng và oán hận cỡ nào đây!

Nàng vẫn luôn là một người thông minh lanh lợi, hệ thống chủ muốn gϊếŧ Cổ Mẫn, hơn phân nửa là vì nàng đã biết thứ gì đó không nên biết mà rước lấy họa sát thân. Chẳng hạn như... Chân tướng tử vong của hai đích tử. Chủ thể sợ Cổ Mẫn nói lộ ra nên mới hạ sát thủ.

Khương Bồng Cơ nói: “Trong lần ám sát đó, Văn Chứng đã bị thương tay trái. Theo như lời anh ta nói, hành động của đám thích khách kia rất kỳ lạ, không giống như thực sự muốn mạng của anh ta mà giống như đang thăm dò cái gì đó hơn. Mới đầu ta còn hoài nghi là ông phái người tới, thăm dò xem Văn Chứng có phải điểm yếu của ta không.”
Liễu Xa khó hiểu hỏi: “Điểm yếu?”

Khương Bồng Cơ đáp: “Người ta tín nhiệm nhất, không đề phòng nhất, chính là điểm yếu của ta.”

Liễu Xa im lặng kỳ lạ một lát.

“Thứ cho ta nói thẳng, loại người này không có khả năng tồn tại nhỉ?”

“Dù sao làm người cũng nên có ước mơ, nói không chừng sẽ đoán được đấy.” Giọng nói của Khương Bồng Cơ vẫn rất bình tĩnh, như thể đang nói rằng “Hôm nay trời đẹp quá” vậy. Cô lại nói: “Ta nghi ngờ ông đương nhiên cũng có lý do. Trước khi ông ngả bài kết minh với ta, chẳng lẽ ông không phải kẻ địch của ta? Làm một phụ thân bình thường, không ai thích có một cô hồn dã quỷ chiếm cứ thân thể và thân phận của nữ nhi nhà mình, rồi đương nhiên chiếm lấy mọi thứ của nó, dựa vào đó mà sống vui vẻ sung sướиɠ phải không? Nếu ta là người phụ thân này, ta sẽ giáng một đấm nện chết kẻ người ngoài không biết xấu hổ kia. Ta đã từng nghi ngờ Liễu Hi chưa chết, cô ấy vẫn còn sống ở một góc nào đó trong thế giới. Chờ ta thống nhất thiên hạ, đứng trên vị trí tôn quý nhất, ông sẽ để cho cô ấy quay về chiếm cứ thân thể và thân phận này...”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.