🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Vì không có cái kính lọc tình cảm mà thân phận mang tới, nên cô có thể tỉnh táo nhìn xem Liễu Xa diễn kịch, vui vẻ phối hợp diễn xuất với đối phương.

Liễu Xa: “...”

Quả nhiên, cha con tình thâm đều là giả tưởng do hai ngôi sao màn bạc chế tạo ra.

Người ta vốn không có duyên, đều là diễn kịch mà ra.

Liễu Xa nói: “Ngươi có biết cái gì gọi là ‘giả vờ thành thật’ không?”

Dù diễn viên có kỹ thuật diễn cực tốt cũng sẽ bị lạc vào tình cảm quá chân thực, không tự chủ được mà giả quá hóa thật, mê man trong thật thật giả giả.

Liễu Xa phát hiện căn bản Khương Bồng Cơ không có phiền não này, dù là trong khoảng thời gian “tình cảm cha con” tốt nhất kia, cô vẫn giữ được lý trí.

Khương Bồng Cơ hiểu ý ông.

“Ta đã qua cái tuổi khao khát tình thương của cha, tình thương của mẹ lâu rồi. Khi còn bé, ta khát vọng vậy, vì ta quá nhỏ bé yếu ớt. Nhưng sau khoảng thời gian kia, với ta, những tình cảm này không còn là thiết yếu nữa, mà là vướng víu.” Khương Bồng Cơ bình thản nói: “Dù một lần nữa có được thân thể đứa trẻ mười hai tuổi, có một phụ thân dịu dàng hiền lành, một người kế mẫu đoan trang mỹ lệ, một đệ đệ ngốc nghếch đáng yêu, thì cái không thể quay về vẫn cứ là không thể quay về. Diễn kịch thì có thể, nhưng ta không thể coi một người còn nhỏ tuổi hơn cả mình là phụ thân. Ép làm vậy là khó xử lão hổ ta rồi...”
Còn nữa, phụ thân hiền lành dịu dàng là giả. Kế mẫu đoan trang mỹ lệ là giả. Đệ đệ ngốc nghếch đáng yêu cũng là giả.

Đồ giả, bảo cô làm sao nảy sinh tình cảm thật?

Liễu Xa: “...”

Gì chứ... Bạn đang đọc truyện tại WebTru yen Onlinez . com

Tuổi thực của đối phương còn lớn hơn cả mình.

Làm sao Khương Bồng Cơ có thể thoải mái dễ dàng gọi một người còn nhỏ tuổi hơn mình là “phụ thân”?

Ánh mắt Liễu Xa đã nói rõ tất cả.

Khương Bồng Cơ lại nói: “Ta là một người chuyên nghiệp, có tố dưỡng.”

Liễu Xa: “...”

Hai người im lặng không lên tiếng.

Liễu Xa không ngờ hai người sẽ thoải mái ngả bài như vậy, cho dù trong lòng họ đã sớm biết rõ, nhưng vẫn còn một tầng cửa sổ giấy chưa bị đâm thủng.

Bây giờ nói hết ra rồi, cả hai bọn họ, không ai có thể coi chuyện này như chưa từng xảy ra.
Khương Bồng Cơ nói: “Hôm nay ông nói với ta nhiều như vậy, là đang định kết minh với ta sao?”

Liễu Xa hỏi: “Có gì không thể?”

Kẻ địch của kẻ địch chính là đồng đội.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.