🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Nếu Thôi thị có dã tâm, kết bè kết cánh, sẽ dễ dàng hơn người ngoài đấy.

Thôi Dục tới thăm dò Khương Bồng Cơ, thấy cô không muốn Thôi thị dính vào chuyện này nên mới đổi giọng.

Đám cá muối nghe đại boss phân tích xong đều hô lớn kêu trời.

Mấy năm nay, xem livestream cũng cần trí thông minh sao?

Dù sao Thôi Dục cũng là người một nhà, Khương Bồng Cơ cũng chưa từng khắt khe với hắn.

Cô khéo léo từ chối Thôi Dục gia nhập hỗn chiến, lại cho hắn quyền cung cấp giấy cho thư viện và quan phủ.

Kỹ thuật chế tạo giấy dần hoàn thiện, lượng giấy tiêu hao hàng năm cũng tăng lên rất nhanh.

Xưởng nhỏ không thể thỏa mãn nhu cầu sản lượng lớn như vậy, vừa lúc thời hạn hợp tác năm năm của Khương Bồng Cơ và Thôi Dục cũng đến, khi đó sẽ giao phương pháp sản xuất giấy bí mật cho Thôi thị. Chờ Thôi thị kiếm được đủ nhiều sẽ hoàn toàn công khai phương pháp này, để cho các thương nhân khác trong dân gian cũng có thể kiếm một chén canh. Thương gia sản xuất giấy nhiều, sản lượng sẽ đi lên, giá cả thị trường sẽ hạ xuống dần.
Cuối cùng, vẫn là người đọc sách phổ thông được lợi.

Nghe được quyết định của Khương Bồng Cơ, sắc mặt Thôi Dục tốt hơn nhiều, cũng không còn lo lắng nữa.

“Hài tử của Trọng Hoán cũng đi học ở thư viện sao? Ta nhớ đứa nhỏ đó tên Phúc Thọ nhỉ?”

Với cái tên Phúc Thọ, ngụ ý tốt nhưng thô tục không chịu nổi này, Thôi Dục chỉ có thể cười mỉm xấu hổ mà không mất lễ phép.

Cũng chịu thôi, cái tên này là hắn cầu Khương Bồng Cơ đặt, có tục cũng phải dùng!

Vietwriter.vn

“Khuyển tử đã cầu học trong thư viện hai năm, phu tử dạy bảo cẩn thận, lần trước có gửi thư về nhà nói rằng xếp hạng ba trong kỳ thi.”

Khương Bồng Cơ khen một câu từ đáy lòng: “Hạng ba sao? Thực không tệ, Trọng Hoán có người kế tục rồi.”

Thôi Dục nghĩ tới Khương Bồng Cơ vẫn là chó độc thân, ngay cả cái bóng con cái cũng không có, chỉ có thể yên lặng lắng nghe, không dám nói tiếp.
Bên ngoài đang chờ xem Khương Bồng Cơ làm trò cười, ai ngờ Thôi thị lại đến.

Biết Thôi thị cũng không chiếm được vị trí, đám người tiếp tục cười lạnh chờ xem, mà một đám thương nhân gia lớn nghiệp lớn đều đứng ngồi không yên.

Thôi Dục là tâm phúc của Khương Bồng Cơ, người ta mà muốn tranh vị trí, bọn họ thực sự không có hy vọng gì!

Kết quả, bọn họ càng chịu khó nhờ đi cửa sau. Đang lúc bọn họ lòng như lửa đốt, thì bên Khương Bồng Cơ đã công bố thời gian cụ thể.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.