"Giúp tôi? Giúp tôi cái gì?" Diệp Tiên Tiên nhìn qua hắn, nhất thời phản ứng không kịp. [Streamer thật là ngốc nha.] [Giúp em móc huyệt a.] [Ta nhớ kỹ danh xưng của hắn là Bàn Tay Vàng, nếu không streamer thử một chút.] Diệp Tiên Tiên đầu tiên là ngẩn ngơ, tiếp theo là quẫn bách, buông tay nói: "Anh hẳn là đã nhìn ra, tôi không phải người có tiền gì." "Không cần tiền." [Streamer thử một chút đi.] Kéo tay Mạc Túc qua, suy nghĩ tới ba ngón tay được chăm sóc thật tốt mượt mà bóng loáng kia, có chút hiếu kỳ: "Dùng ngón tay thật sự rất thoải mái sao?" "Chắc vậy đi." Mỗi lần đi khách, có thật ɖu͙ƈ tiên ɖu͙ƈ tử Mạc Túc chưa từng đa nghi qua. Ngón tay Mạc Túc lướt qua cánh tay cô. Diệp Tiên Tiên một thoáng giật mình, định rút tay về, lại sợ làm mất mặt hắn. Một câu nói: "Các anh huấn luyện là luyện tập tay sao?" Đầu ngón tay Mạc Túc dọc theo cánh tay cô bò lên. Cô run tay một cái, điện thoại liền rơi trêи giường. Không khéo chính là màn hình hướng lên trêи, những câu chữ mập mờ tự đập vào mắt Mạc Túc. [Cạc cạc, bị trai bao phát hiện streamer đọc truyện khiêu ɖâʍ.] [Sáo lộ, đều là sáo lộ, được không?] [Lầu trêи bị văn hóa Trái Đất đầu độc rồi.] [Ta chỉ bị streamer đầu độc.]
Cửu Thiên Cửu – chữ đen: [Lại nhao nhao ta che đậy tất cả các ngươi.] Con mắt Mạc Túc nhắm lại một chút, ngón tay từ cổ quân lên trêи vành tai, dọc theo vành tai tinh tế vuốt ve. Diệp Tiên Tiên ngứa co cổ lên, chỉ nghe tiếng hắn nói thanh thanh vắng vẻ: "Tôi nếu là nói thật, em càng không muốn tôi đụng vào." Cái nghề nghiệp con vịt này bị mọi người các loại yêu ma hóa, nhưng càng làm cho nó bịt kín một tầng ssawcs thái thần bí. Diệp Tiên Tiên là thật hiếu kỳ, đem di động để xuống bên tủ đầu giường, chớp mắt nói: "A, tôi chờ nghe đây!" [Ta cũng chờ nghe.] Nhóm người xem phụ họa. Mạc Túc tay sờ đến xương quai xanh cô, da thịt tinh tế tỉ mỉ lưu luyến tại đầu ngón tay, ánh mắt khoan thai, giống mặt hồ tĩnh lặng đêm khuya: "Bài huấn luyện đầu tiên là huấn luyện viên cho tôi một khối thịt ba chỉ thối, hắn dùng dao rạch một lộ hổng rất hẹp, tại trong khối thịt thối để một đồng tiền xu. Nội dung huấn luyện là dùng lưỡi đem tiền xu lấy ra." [...] [Ta muốn nói, huấn luyện viên quán vịt liền con mẹ nó có linh tính.] [Bữa cơm đêm qua của lão tử liền nôn, tích lũy nửa tháng mới ăn một bữa thực phẩm nông nghiệp, có oán hay không a...] Con người rắn rỏi 88 – chữ đen: [:< sợ] Dù là có chuẩn bị tâm lý, Diệp Tiên Tiên vẫn bị đứng hình ngay tại chỗ, nửa ngày không bình tĩnh nổi. Cũng quên đầu ngón tay Mạc Túc đã đặt tại ngực tuyến chập trùng của cô, cô há to miệng: "Cái kia, anh là hạ được miệng sao?" "Nhịn một chút liền qua." Ngữ khí hững hờ. Ánh mắt Diệp Tiên Tiên nhìn về phía hắn nhiều một tia lo lắng mà chính cô cũng không phát giác, muốn mở miệng hỏi hắn vì cái gì vào nghề này, bờ môi giật giật, cuối cùng cũng không hỏi ra miệng. Thân thiết với người mới quen liền không tốt lắm. Ngón tay Mạc Túc vòng quanh đầu иɦũ ɦσα đang nhô ra, gẩy một cái, Diệp Tiên Tiên cảm giác điểm mẫn cảm trước ngực ngứa ngáy giống như bị lá liễu mềm mại lướt qua, biết rõ hắn là trai bao, có sự bẩn thỉu mà cô ghét, nhưng lại vì hắn vỗ về chơi đùa mà lại có cảm giác, kỳ dị sung sướиɠ, còn có một chút hoảng hốt. Có lẽ là hiếu kỳ, lại có lẽ... Tại bên trong loại thể nghiệm mâu thuẫn mới lạ, mặt mày Diệp Tiên Tiên hơi choáng, hô hấp trở nên không đều, con mắt có chút khép hờ. "Đừng, đừng làm."
[Ôi trời, kỹ năng tay của hắn thật cao.] [Lòng ta ngứa ngáy.] [Lần đầu tiên có cảm giác, làm nữ nhân thật tốt.] [Vậy đơn giản, ngươi liền vung đao tự cung, dùng châm chọc tại đầu иɦũ ɦσα ngươi, một hai cái liền tốt.] [Lăn đi, lão tử tự cung, nữ nhân của lão tử phải làm sao bây giờ.] [Nữ nhân ruộng tốt mình khô cạn, cho người khác dùng đỡ mọc mạng nhện.] [Phốc!] [Thật ɖâʍ a!] [Khổng Mạnh làm sao chịu nổi nha!] [Cậu phục ngươi.] Thật tình không biết, muốn cự tuyệt lại ra vẻ mời chào như vậy đã tiến vào đáy mắt Mạc Túc. Hắn phảng phất như mạt cảm giác, mười phần kiên nhẫn vòng quanh: "Còn muốn biết ngón tay của tôi là huấn luyện như thế nào sao?" Có vết xe đổ, lòng hiếu kỳ của Diệp Tiên Tiên bị đốt sạch sẽ, "Không muốn nữa." Váy cô là loại rộng rãi, tại thủ pháp thuần tục của Mạc Túc đã bị cởi ra, bao gồm cả áo ngực. Bên trêи ngọc phấn tròn trịa mở ra hai viên nhụy hoa tựa như muốn đợi nhận mưa móc, đẹp đến nín thở. Mạc Túc thấy qua vô số nữ nhân lõa thể, gầy trơ cả xương cũng có, mập mạp như heo cũng có, đen nhánh như cacbon cũng có... Nhưng lần đầu tiên lại vì thân thể mỹ lệ của nữ nhân mà nín thở. Hẳn là còn con gái. Sát về hướng người Diệp Tiên Tiên một chút, Mạc Túc khẽ nói bên tai cô: "Cô gái xinh đẹp, đêm nay tôi là của em."
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]